ĐỜI CALL BOY - Trang 121

- Dạ, cảm ơn cô quan tâm, nhưng, có chuyện gì thì cô nói nhanh

dùm con, vì chút nữa con có hẹn rồi.

- Ừ, thì cô muốn cám ơn con vì thời gian vừa wa con đã lo cho

Tuyên, và cuối cùng thì con cũng giúp cô nói Tuyên để cho Tuyên nó
chịu sang Mĩ làm ăn…

- Cô nói vậy là…

- Ừ, thì tháng rồi Tuyên nó đã đồng ý sang Mĩ rồi, nhà cô đang

lo thủ tục cho nó đây… Con thật là bíêt lo cho thằng Tuyên wá…
không uổng công cô thương con, nhờ người chăm sóc, coi con làm gì
trong thời gian qua…

- Ý cô là… mướn ngừơi theo dõi con là cô… chứ không phải anh

Tuyên…

- Thì, cô cũng nói rồi mà. Cô chỉ âm thầm theo dõi và giúp khi

Tuyên nó cần thôi… cậu không nhớ sao, chẳng lẽ cậu nghĩ tôi lại chịu
cho con mình quen với một thằng làm cái nghề dơ bẩn như cậu?

Tôi ra về, mà vẫn nghe trong tai mình từng câu nói của bà Kiều,

bây giờ tôi đã hiểu mọi chuyện tại sao lại xảy ra một cách nhanh
chóng như vậy, thì ra là có bàn tay của bà Kiều chạm vào… Nếu
thế thì, tôi thật sự mất anh Tuyên thật rồi… Vì tôi biết mình
không đủ sức để giành anh Tuyên từ tay mẹ đẻ của anh… và đúng như
bà Kiều nói, khi sang Mĩ, tương lai của anh Tuyên sẽ tốt đẹp hơn
bên đây nhìêu lần… Yêu anh, nhưng bây giờ không thể bên anh… thì
tôi cũng thật sự mong rằng, anh sẽ hạnh phúc và thành công. "Yêu
một người, là bạn sẽ thật sự thấy hạnh phúc khi nhìn thấy người ta
thành công và hạnh phúc.." Tôi vốn ghét câu nói đó, nhưng mà, mọi
chuyện lúc này là do bản thân tôi gây ra, không cứu vãn được nữa
cũng là do bản thân tôi… Thôi thì…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.