ĐỜI CALL BOY - Trang 80

nhiều wá vậy… trời đất ơi, máu ra từ… sau mông nó… lay nó dậy
coi, hỏi coi địa chỉ nó ở đâu…" Lúc đó, tôi chỉ còn biết cố nhấc
thân thể của mình, lấy số ĐT của nhóc đưa cho người ta, để nhóc có
thể đưa tôi vào bệnh viện…
Khi tôi tỉnh dậy thì thấy nhóc đang ngồi kế bên tôi… mà tôi mong
chờ ai chứ? Khi nhóc là người duy nhất tôi quen biết trên Sài Gòn
này.

- Bác sĩ nói anh không sao hết, chỉ ngất đi vì đau wá thôi, với

lại… chỗ đó… chỗ để ba chấm đó, bị rách nặng lắm, nên cần thời
gian để lành lại… Anh đang giấu em chuyện gì hả? Sao anh bị gì… kì
dzậy?

- …

- Anh không thích nói thì thôi, em không ép đâu…

- Để anh kể em nghe một câu chuyện…

Thế là tôi kể cho nhóc nghe tất cả những chuyện đã xảy ra cho

tôi trong 2 năm qua… Bao nhiêu buồn vui, nhục nhã, tôi đều kể cho
nhóc nghe, bất chấp chuyện nhóc có coi tôi là "bạn" nữa hay
không… Lần đầu tiên tôi kể cho một ngừơi nghe về những chuyện
của mình… và có lẽ là người duy nhất.

- Anh Quân khờ wá, không lẽ anh Quân không nhận ra là ngay từ

đầu em đã biết anh Quân là Gay? Vì em cũng chỉ thích con trai
thôi. Mỗi người một cách sống, Gay cũng là người vậy, cũng đóng
góp cho xã hội như bao người khác, vậy thì phân biệt làm gì cho mệt.
Anh Quân có cuộc sống của anh Quân, có suy nghĩ của anh Quân, có
nỗi khổ của anh Quân, nhưng em chỉ biết rằng anh Quân là người
bạn mà em thích, là người anh mà em kính trọng, là người cho em
ngủ nhờ khi em đi bụi, là ngừơi hay chở em về nhà, còn anh Quân có
là gì khác thì đâu có liên quan gì tới em, em chỉ biết anh Quân đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.