ĐỜI CALL BOY - Trang 82

Chương 8

Với những vết thương trên cơ thể mình, tôi buộc phải nghĩ ngơi

gần 2 tháng mới có thể đi làm lại. 2 tháng không làm ra tiền mà ăn
quen, nhịn không quen, nên tôi vẫn tiêu xài như trước đây… thành ra
số tiền tôi để dành bấy lâu nay bị ảnh hưởng khá nhiều… nhưng
cũng tự an ủi mình phần nào với cái ý nghĩ là khi đi làm lại sẽ kiếm
lại được… 2 tháng này, tôi mất gần 2 tuần lễ nằm trong bệnh viện
đọc truyện tranh do Nam đem cho mượn, phần còn lại thì ở nhà, đi
học Anh Văn, học nhảy, đi uống ca-fê, nói chuyện với Nam. Trong
những lần vào thăm tôi ở bệnh viện, hay những buổi cà-fê có hai anh
em, chúng tôi chia xẻ với nhau rất nhiều những suy nghĩ, những
hiểu biết về giới Đồng Tính, thế giới những người đeo khuyên
phải, thế giới mà hai anh em chúng tôi đang sống trong đó…

- Đâu nhất thiết phải đeo khuyên bên tai phải là Đồng Tính

đâu anh Quân, có mấy đứa con trai không biết, cũng đeo tùm lum
cả, ñuïng vào tụi nó, lạng quạng bị đánh chết… mấy dấu hiệu đó
còn có lá cờ 7 sắc cầu vòng, hay là hai chữ M đan vào nhau thêu
trên áo đó…

- Ừ, anh cũng đâu biết rành lắm đâu, nghe người ta noi vậy thì

biết vậy thôi… Từ đầu, anh cũng đâu phải Gay… Anh đã kể em nghe
rồi đó…

- Dạ, còn em thì khác, từ khi dậy thì, em đã cảm nhận được rằng

mình chỉ thích những đứa con trai thôi… Thời gian đầu, em cũng
như nhiều người khác, cảm thấy kinh tởm bản thân mình lắm,
cảm thấy mình có lỗi với gia đình, với những người hi vọng vào
mình… Nhưng rồi em suy nghĩ lại và hiểu rằng : mình chỉ có bản
thân mình thôi, mình không biết yêu quý, tôn trọng bản thân mình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.