ĐỜI CALL BOY - Trang 84

chừng bị gãy xương…" Sống mà cứ loay hoay hỏi tới hỏi lui "Mình có
phải là gay không…?" tới lúc biết được rồi mà hỏi câu đó thì 99,99%
là Gay rồi thì già tới nơi, gần xuống lỗ tới nơi… vui vẻ, hạnh phúc
gì nữa…

Trong giọng điệu của nhóc, tôi cảm nhận được một cái gì đó… sao

mà bất cần và buồn quá… Vài lần vào uống cà-fê cùng nhóc,
chúng tôi hay gặp những cái nhìn soi mói, ngại ngùng , khinh bỉ, tò
mò của những người khách khác, họ lấy làm ngạc nhiên, cũng như
hơi khó hiểu, khi mà hai đứa con trai, lại vào ngồi uống cà-fê, nơi
mà thường được dành riêng cho những cặp yêu nhau… Những lúc
ấy, nhóc lại hay quàng tay vào tay tôi, đi sát hơn, tỏ vẻ rất thân
mật… nhiều khi, tôi cũng ngại… vì từ đó tới giờ đi làm, tôi cũng chỉ
tiếp xúc với duy nhất một người là khách, một người chủ khách sạn
cho chúng tôi thuê phòng "mua bán", một hay hai ngừơi phục vụ
phòng, còn trong các quán bar thì… ai cũng như ai, đều là dân Gay
cả… nên khi đứng trứơc nhiều người như vầy mà tỏ vẻ thân mật với
một đứa con trai khác, tôi không được thoải mái lắm. Tôi nói nhóc
nghe điều đó, nhóc cười rồi nói lại…

- Người ta nhìn mình và người ta hi vọng mình sẽ giống những gì

người ta đang nghĩ, người ta thấy mình như vậy, ngừơi ta sẽ vui hơn
và nói là : "Thấy chưa, mình nghĩ có sai đâu.", em đang làm người
tốt thôi, làm cho người ta vui thì đương nhiên tốt hơn làm người ta
buồn…

Vài lần như thế, rồi tôi cũng quen dần, đi chung với nhóc vào

những nơi "dành cho hai người yêu nhau", tôi cứ mạnh dạn mà đi tới
bàn mình ngồi, mặc cái nhìn *** mói từ mọi người xung quanh dành
cho hai đứa… Đi với nhóc, vui lắm, nhiều khi nhóc làm tôi cười
muốn chết, nhưng có nhiều lúc, nhóc nói những câu làm tôi suy
nghĩ rất nhiều… Với nhóc, tôi có 1 tình cảm rất tốt, tốt hơn cái
gọi là tình bạn nữa, nhưng mà nếu gọi đó là Tình Yêu thì không thể…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.