ĐỢI CHỜ - Trang 139

John Le Carré

Đợi chờ

Dịch giả: Văn hòa - Nhất Anh

Chương 8

Ở dưới tầng hầm, ngồi sau một cái bàn có bốn chân uốn cong kiểu chân nai,
trước vô số máy điện thoại. Ned cầm máy lên nghe lập tức mỗi khi có dấu
hiệu báo. Một cái đồng hồ chỉ giờ ở Luân Đôn, và một cái khác chỉ giờ ở
Matxcơva treo trên tường, cả hai cái sáng như hai mặt trăng. Lúc đó là nửa
đêm ở Matxcơva, 21 giờ ở Luân Đôn. Ned chỉ ngước mặt lên một chút khi
người gác cửa để cho tôi bước vào.
Tôi đã không thể đến sớm hơn, vì sau một buổi sáng họp với các luật gia
của Bộ Tài chính và một buổi chiều họp với các luật sư của Cheltenham, tôi
đã phải mời một phái đoàn cao cấp của cơ quan tình báo Thuỵ Điển ăn tối.
Walter và Bob đang cúi xuống trên một bản đồ thành phố Matxcơva, Brock
đang liên lạc với phòng mật mã nơi máy bộ đàm. Ned ra hiệu mời tôi ngồi
và đẩy về phía tôi một chồng điện tín đã được giải mã.
9 giờ 54. Barley gọi điện thoại cho Katia ở Nhà xuất bản Tháng Mười. Họ
hẹn gặp nhau tại khách sạn Odessa lúc 20 giờ 15. Còn tiếp.
20 giờ 18. Katia đến khách sạn Odessa. Barley và Katia nói chuyện với
nhau ở phòng giải khát. Wicklow và một người của ta canh chừng. Còn
tiếp.
21 giờ 5. Katia rời Odessa. Băng ghi âm cuộc gọi chuyện gửi tiếp bằng bưu
kiện ngoại giao khẩn. Còn tiếp.
22 giờ. Katia hứa gọi điện thoại cho Barley tối nay. Còn tiếp.
23 giờ 25. Katia dùng một máy điện thoại của bệnh viện bị bỏ quên không
ai dùng đến, để nói chuyện với ai đó trong ba phút và hai mươi giây.
Và đột ngột, không còn tiếp theo gì nữa.
Làm tình báo là phải chờ đợi.
- Đêm nay Clive có tiếp khách không? – Ned hỏi như thể sự có mặt của tôi
làm cho ông ta sực nhớ ra một điều gì.
Tôi trả lời rằng Clive sẽ có mặt ở văn phòng của ông ta suốt đêm nay. Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.