ĐỢI CHỜ - Trang 35

trọng đối với Walter, mà đó chỉ là một dấu hiệu khó chịu mà Walter đã gây
nên cho anh ta. Sau hết, Landau là một con người thích đàn bà, mà Walter
thì trái lại.
- Và tóc đen, có đúng như thế không?
- Dạ thưa ông, đúng như thế. Đen bóng. Gần như màu cánh quạ. Tôi chắc
như vậy.
- Tóc nhuộm?
- Nếu là tóc nhuộm thì tôi đã có thể nhận ra.
- Ông có nói cô ta là người ở Leningrad. Vì sao ông biết?
- Thưa ông, dáng điệu, phong thái của cô ta khiến tôi nhận ra gốc gác của
cô ta. Lúc đó tôi có trước mắt tôi một phụ nữ người Nga từ Rome đến, nếu
so sánh thì tôi so sánh như vậy. Tôi đã thấy cô ta như thế đó. Và tôi nhủ
thầm: Saint Pétersbourg.
- Ông không nhận thấy cô ta là một người gốc Arménie? Géorgie? hay Do
Thái sao?
Landau ngẫm nghĩ đến sự gợi ý sau cùng, nhưng rồi cũng bác bỏ một cách
nhanh chóng.
- Chính tôi đây là người Do Thái. Tôi không dám tự phụ rằng chỉ một
người Do Thái mới nhận ra được một người Do Thái khác, nhưng lúc đó tôi
đã không cảm thấy có âm hưởng nào dội lại nơi tôi như vậy.
Sự im lặng tiếp theo sau đó, có lẽ đượm sự khó chịu, cho nên Landau nói
tiếp:
- Nói cho đúng, tôi thiết tưởng tự coi mình trước hết là người Do Thái, điều
đó đã lỗi thời. Nếu ai còn giữ thái độ ấy, tôi chúc họ được may mắn. Nhưng
về phần tôi, trước hết tôi là người Anh, tiếp theo là người Ba Lan, và tất cả
còn lại đến sau cùng. Có những người khác chọn thứ tự ngược lại, nhưng
đó là vấn đề của họ.
- Ông nói hay tuyệt, chỉ gói ghém trong một ít từ - Walter tán thưởng một
cách nhiệt tình. - Và ông nói cô ta nói thạo tiếng Anh?
- Thưa ông, còn hơn thế nữa. Không những nói thạo, mà còn nói rất đúng.
- Nói tiếng Anh như một cô giáo, phải không?
- Đó là ấn tượng mà tôi đã có lúc ấy. Không phải của một cô giáo, mà là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.