ĐÔI ĐIỀU VỀ ANH - Trang 228

“Đúng đấy!” Wilkins đồng ý, nhìn anh ta có vẻ rất ấn tượng với câu

trả lời của Jack.

“Nói tới việc lên danh sách tất cả những người biết về việc tôi có liên

quan tới vụ điều tra, tôi nên đề cập đến việc Silas cũng biết. Ông ta biết
điều đó thông qua Godfrey.” Cameron nhắc tới người quản lý FBI. “Ông ta
đã gọi cho Silas vào tuần trước để cảm ơn tôi về việc đã hợp tác điều tra vụ
án.”

Davis khựng lại khi nghe Cameron nhắc tới cái tên Silas. “Cô có nghĩ

rằng Silas có thể đã nói cho ai đó biết về việc cô liên quan tới vụ án này
không?”

“Với tư cách là một luật sư liên bang Hoà Kỳ, dĩ nhiên ông ta biết phải

hành động một cách thông minh.” Cameron nói.

“Tôi mong là thế.” Davis đồng ý.

Cuộc thảo luận chuyển sangchủ đề cuộc viếng thăm gần đây của Jack

và Wilkins tới NewYork. Khi Cameron lắng nghe Jack trình bày với Davis,
mắt cô không thể không nhìn vào vết cắt trên gò má anh. Trong phòng cấp
cứu, sau khi cô bị khâu năm mũi cho vết thương “mức độ hai” – tính theo
thang vết thương do đạn bắn của Jack thì người bác sĩ yêu cầu y tá chăm
sóc vết trầy xước trên má và tay của Jack. Anh đã khoát tay từ chối, nói
rằng việc đó không cần thiết và không rời khỏi Cameron nửa bước.

Rất nhiều chuyện đã xảy ra giữa họ trong mấy ngày vừa qua – cái vụ

đã xém xảy ra ở trước nhà cô và sau đó là những chuyện diễn ra vào tối thứ
Bảy cô chưa từng thừa nhận. Cameron không thể hiểu nổi những gì đã xảy
ra giữa mình và Jack gần đây, nhưng khi nhìn vào vết thương trên khuôn
mặt anh, cô biết chắc một điều, cô tin anh.

Và vì từ bây giờ anh sẽ là người bảo vệ cô hai tư trên bảy nên cô biết

niềm tin tưởng đó cần phải đến từ cả hai phía. Điều đó có nghĩa cô phải nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.