ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ - Trang 38

Giờ, không còn thấy sợ hãi cực độ, tôi nhìn kỹ hắn. Mái tóc nâu ôm

lấy đầu, có vẻ hấp dẫn, thật sự. Vai rộng… thật may là tôi không dính vào
ẩu đả với anh ta. Thật ra, ý tôi là lún sâu hơn vào ẩu đả. Cánh tay vạm vỡ,
thể hiện qua độ căng của vải quanh bắp tay. Cũng có thể đó chỉ là vì cái tư
thế bị còng tay ra sau lưng mà thôi.

Như thể cảm nhận được sự có mặt của tôi, tên trộm quay về phía tôi.

Tôi né khỏi cửa sổ, nhăn mặt. Mắt anh ta sưng vù. Khỉ thật. Tôi không hề
có ý định đánh anh ta. Tôi không có kế hoạch gì hết, thực sự là thế… chỉ
hành động bột phát lúc đó, tôi đoán vậy.

Sĩ quan Butch quay trở vào.

“Anh ta có cần chút đá không?” tôi thì thầm.

“Anh ta sẽ ổn thôi, thưa cô. Anh ta nói là anh ta sống ở nhà bên,

nhưng chúng tôi sẽ đưa anh ta về đồn và xác minh câu chuyện của anh ta.
Cô có thể cho tôi thông tin liên hệ không?”

“Chắc chắn rồi,” tôi trả lời rồi ghi lại số điện thoại của mình. Bấy giờ

mấy lời của anh cảnh sát mới ngấm. Sống ở nhà bên.

Có nghĩa là tôi vừa hành hung hàng xóm mới của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.