ĐỜI KỸ NỮ - Trang 177

rớt xuống. Tôi cúi xuống nhìn dưới đất trước mặt tôi, cố bắt chước như
Mameha đã làm lúc nãy. Rồi tôi ngước mắt lên nhìn vào mặt anh ta một lát,
đoạn quay mắt đi. Sau vài bước, tôi lại làm như thế một lần nữa. Lần này
anh ta nhìn tôi đăm đăm, quên phứt cái khay trên tay, cũng như quên phứt
lề đường dưới chân. Khi đến gần anh ta, tôi đi vào bên trong, đến gần sát
bên anh đến nỗi anh ta không thể tiếp tục đi thẳng mà phải lấn vào để tránh
đường, vừa đi vừa nhìn tôi, thế là anh ta vấp phải lề đường, té xuống một
bên và làm rớt cái khay, các hộp đựng đồ ăn văng tung tóe ra. Tôi không
làm sao khỏi cười cho được! Và tôi vui mừng thấy anh chàng thanh niên
kia cũng cười. Tôi giúp anh ta lượm hộp lên, cười mỉm với anh trước khi
anh cúi chào, anh cúi thật thấp, thấp hơn bất kỳ người đàn ông nào cúi chào
tôi trước đó, rồi anh ta đi tiếp.
Một lúc sau tôi gặp Mameha, cô ấy thấy hết. Cô ta nói:
- Tôi nghĩ bây giờ cô em đã sẵn sàng để làm lễ nhập môn như lòng mong
mỏi bấy lâu của cô rồi.
Nói xong, cô ấy dẫn tôi đi qua đại lộ chính, tới nhà của ông Waza, thầy
tướng số của cô, yêu cầu ông ta chọn ngày tốt để làm lễ nhập môn, cũng
như đến đền để cáo lễ trước thần linh, định giờ để làm tóc, cũng như định
giờ để tổ chức nghi lễ cho tôi và Mameha kết làm chị em.
Đêm đó tôi không ngủ được. Điều mà tôi ao ước từ lâu nay cuối cùng đã
đến khiến lòng tôi rạo rực biết bao! Nghĩ đến chuyện mặc áo đẹp mỹ miều
và ra mắt trước mặt các ông ở trong phòng là đủ làm cho lòng bàn tay tôi
ướt đẫm mồ hôi. Mỗi lần nghĩ đến chuyện này, tôi cảm thấy bải hoải chân
tay. Tôi tưởng tượng tôi đang ở trong phòng trà, mở cửa căn phòng trải
thảm rơm. Đàn ông quay đầu nhìn tôi, và dĩ nhiên tôi thấy ông Chủ tịch
trong số họ. Thỉnh thoảng tôi tưởng tượng chỉ có mình ông trong phòng,
không mặc âu phục mà mặc nhật phục như đàn ông thường mặc vào buổi
tối để nghỉ ngơi thư giãn. Ông bưng tách rượu sake, mấy ngón tay láng lẩy
như gỗ đánh bóng, và điều tôi mong muốn nhất trần đời là được rót rượu
cho ông trong khi ông ngước mắt nhìn tôi, bốn mắt gặp nhau.
Tôi chưa quá 14 tuổi, nhưng tôi thấy mình như đã sống hai cuộc đời. Cuộc
đời thì chưa bắt đầu, nhưng cuộc đời cũ thì đã chấm dứt rồi. Ngày ấy khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.