ĐỜI KỸ NỮ - Trang 217

ra, đi vớ có xẻ ở đầu ngón chân trên một mép ván gỗ nhỏ. Những người tổ
chức đã có mặt trong dãy ngồi này rồi, nhưng tôi không biết ai hết cho đến
khi có một người đưa tay vẫy gọi Mameha, tôi hiểu ngay đó là ông Nobu.
Tôi cũng hiểu lý do tại sao Mameha đã dặn dò trước với tôi về vẻ ngòai của
ông ta. Ngay cả khi nhìn ông ta từ xa, tôi cũng thấy mặt ông như cây đèn
cầy bị hơ chảy. Ông ta đã bị cháy phỏng mặt đâu đó từ lâu rồi, toàn bộ bề
ngoài của ông ta trông rất thê thảm, tôi không thể tưởng tượng được sự đau
đớn mà ông ta đã gánh chịu khi mới xảy ra tai nạn. Tôi đang lo lắng về
chuyện gặp Korin, thì bây giờ lại lo thêm về chuyện sẽ gặp Nobu. Thế nào
tôi cũng có những hành động thiếu bình tĩnh mất thôi. Khi đi sau Mameha,
tôi chỉ chú ý đến một người đàn ông rất lịch sự ngồi bên cạnh ông Nobu
trên chiếu rơm, ông ta mặc áo kimono có sọc. Khi tôi để mắt tới người đàn
ông này, tôi bỗng thấy lòng tôi lặng đi một cách lạ lùng. Ông ta đang nói
chuyện với người ngồi bên cạnh, nên tôi chỉ thấy phía sau đầu của ông ta
mà thôi. Nhưng trông ta quá quen đến nỗi bỗng tôi không còn chú ý đến cái
gì chung quanh nữa hết. Tôi nghĩ đến người tôi quen biết ở chỗ khác,
không phải ở trong nhà biểu diễn này. Tôi đang loay hoay suy diễn thì bỗng
trong óc tôi nảy ra hình ảnh của người đàn ông quay nhìn tôi trên đường
làng của quê nhà.
Và tôi nhớ ra: đấy là ông Tanaka!
Ông ta đã thay đổi ra sao, tôi không thể miêu tả được. Tôi nhìn ông ta đưa
tay vuốt mái tóc hoa râm và sững sờ kinh ngạc trước mấy ngón tay vuốt tóc
một cách duyên dáng mềm mại. Tại sao tôi thấy cách vuốt tóc của ông ta có
nét đặc biệt khiến tôi phải nhìn vào ông ta nhỉ? Có lẽ tôi bị chóa mắt khi
nhìn ông ta và tôi cảm thấy hoang mang. Phải, trên đời này nếu người nào
tôi ghét nhất, thì đó chính là ông Tanaka, tôi phải nhắc nhở mình nhớ lấy
điều này. Tôi sẽ không đến quỳ bên ông ta và nói “Kìa ông Tanaka, tôi thật
sự hân hạnh được gặp lại ông. Cái gì đã mang ông đến Kyoto thế này?”
Nhưng thay vì làm thế, tôi sẽ tìm cách chứng tỏ cho ông ta thấy tôi nghĩ sao
về ông ta, mặc dù điều ấy là một việc mà một geisha tập sự không được
phép làm. Thật ra trong những năm vừa qua, tôi nghĩ đến ông Tanaka rất ít.
Thế nhưng tôi thề với lòng mình là sẽ không đối xử tử tế với ông ta, nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.