ĐÔI MẮT - Trang 197

nhất là chưa làm xong nhiệm vụ. Mà đáng lẽ có thể xong ngay đêm qua
rồi!...

Cừ muốn nói ra tất cả những điều ấy với Huyền. Nhưng Huyền bảo

Cừ hãy theo anh đi, đi gặp các anh kia. Các cán bộ họp, rút kinh nghiệm
với nhau, rồi phổ biến kinh nghiệm cho các đội viên.

Một điều khiến họ băn khoăn: đơn vị đã bị tổn thương. Rất có thể ban

chỉ huy sẽ cho họ rút về làm hậu bị, điều đơn vị khác lên thay. Tất cả các
cán bộ nhìn Huyền, nhưng Huyền ngẩng mặt lên cương quyết:

- Không! Chúng mình sẽ đề nghị với ban chỉ huy đừng thay thế. Đơn

vị đánh xung kích đêm qua rất có tinh thần, chỉ vì ta đánh phô lần đầu, chưa
có kinh nghiệm, nên chưa làm xong nhiệm vụ. Qua đêm đầu, có kinh
nghiệm rồi, lại thuộc địa hình địa vật hơn. Nó đang muốn trả thù. Cứ bổ
sung cho nó, rồi cho nó trả thù, làm xong nhiệm vụ của nó chưa làm xong
đêm trước. Không nên thay thế.

Mọi người đều phấn khởi. Cừ vui vẻ lại gần đội viên tiêm đao:

- Chúng ta sẽ làm xong nhiệm vụ nội đêm nay. Nhiệm vụ chưa xong,

nhất định chúng ta không chịu ra khỏi đồn.

Những bộ mặt tươi lên. Những con mắt lóe ánh sáng...

Ba giờ chiều, lệnh của ban chỉ huy cho chuẩn bị, năm giờ rưỡi, từ chỗ

nghỉ tiến lên. Có kinh nghiệm đêm trước rồi, nên họ tiến bình tĩnh, chắc
chắn, vừa tiến vừa quan sát tình hình. Chín giờ mở đột phá khẩu tiến vào.
Sau một giờ kịch chiến, một bộ phận chiếm xong nhà phú Thiện. Đồng thời
bộ phận kia cũng chiếm xong trường học, tiến ra nhà cũ, thấy đơn vị bạn đã
ở đó rồi. Nhiệm vụ xong! Nhưng lệnh của ban chỉ huy lại trao thêm: đánh
vào phía Tây Nam đồn to, hợp sức với đơn vị bạn đã đánh vào mạn Bắc.
Trần Cừ xông lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.