ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 119

- Chính ảnh cũng thấy cảnh hai, ba vợ là khổ mà! Hôm nọ, ảnh kể cho

con nghe một chuyện thật thương lâm. Ba nghe cũng đủ tội nghiệp hai
người đàn bà.

Ông Thiện tò mò hỏi:

- Chuyện gì thế hả con?

Mộng Ngọc chậm rãi kể câu chuyện anh chàng sinh viên có con rơi

mà Vũ đã nói với nàng cho cha nghe. Ông Thiện nghe qua câu chuyện
trong lòng hết sức băn khoăn. Có thể lả Vũ mượn chuyện người để nói
chuyện mình? Trước kia, có nhiều "cha" muốn mang vợ bé về nhà, thường
hay kể cho vợ nghe trường hợp tương tợ để nhờ vợ giải quyết. Câu chuyện
kể ra bao giờ cũng thiên lệch về hoàn cảnh của người yêu để đòi hỏi một sự
hy sinh cao quí của vợ nhà. Đàn bà ai thấy cảnh khổ của hạng "quần thoa"
với nhau mà không mủi lòng, nên bày tỏ ý nghĩ của mình một cách khách
quan. Thế rồi ông chồng mượn cớ ấy để đưa tình nhân về nhà.

Ông Thiện nhủ thầm:

- Có thể Vũ định dùng ván bài ấy với Mộng Ngọc? Biết chừng đâu?

Mộng Ngọc tiếp:

- Ba thấy không, trước cảnh khổ của người khác như vậy, ảnh đâu có

điên gì mà dấn thân vào?

Ông Thiện không đáp, lại hỏi con:

- Sau khi nghe câu chuyện của Vũ kể, con có bày tỏ ý kiến gì không?

- Con cũng không biết giải quyết thế nào? Hai đàng đều đáng thương

hết, phải không ba!

Ông Thiện hỏi lại một lẩn nữa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.