ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 143

- Xin quý ông bà cảm phiền! Cháu bé bệnh nhiều, xin cho vào trước

để kịp chữa trị.

Giọng nói của Liễu đầy cảm tình, nên các bệnh nhân ở ngoài cũng

không phàn nàn gì cho lắm. Vũ đang ngồi xem lại mấy toa thuốc vừa cho,
bỗng nghe tiếng Hiền, liền ngẩng lên. Chàng sửng sốt đứng phắt dậy khi
thấy Hiền bồng bé Lệ trên tay:

- Kìа em đến đây làm gì?

Hiền để bé Lệ nằm lên chỗ dành cho bệnh nhân xem mạch, đáp mau:

- Con đau nhiều lắm anh!

Vũ đến bên bé Lệ rờ lên trán nó, thấy nóng hừng hực thì lo sợ hỏi:

- Con nóng lại từ hồi nào?

- Hồi hôm! Em cho con uống thuốc nóng của anh, nhưng không có

hiệu quả... Nửa đêm con còn làm kinh nữa.

Vũ xem mạch rồi nghe ngực bé Lệ. Chàng hơi lo không biết có phải

sưng phổi không? Trong lòng Vũ lúc bấy giờ thật là rối rắm... Chàng biết
chắc ông Thiện đang để ý từng cử chỉ của mình. Hiền và con đến đây thật
nguy hiểm. Nhưng con chàng bệnh nặng, chàng phải lo cho nó trước đã.
Liễu đứng gần bên bé Lệ trong lòng cũng không yên chút nào hết. Thỉnh
thoảng nàng lại nhìn về phía cách cửa hông. Lở Mộng Ngọc có việc cần,
bước sang hỏi Vũ thì để bể hết. Nàng liếc nhìn Vũ và đoán chừng bác sĩ
cũng đang lo lắng như mình.

Chỉ riêng có Hiền thì vô tình không để ý gì cả. Nàng có ngờ đâu sự có

mặt của nàng và bé Lệ trong phòng này làm cho Vũ và Liễu hết sức âu lo!
Hiền đứng sát bên Liễu nói nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.