ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 431

Rồi chàng kéo hộc tủ lấy mẫu khai lý lịch trao cho Hồng:

- Cô viết theo những câu hỏi trên đây. Cô viết ba bổn mới đủ đó.

Chính quyền muốn kiểm tra chớ không có gì.

Hồng cầm mấy tờ giấy đáp lời Vũ:

- Sáng mai tôi sẽ đem đến cho bác sĩ.

- Cô trao cho cô Phương cũng dược.

Hồng vâng dạ, lui ra. Vũ lại thấy trong lòng hồi hộp một cách khác

thường. Chàng nghi ngờ Hồng có liên quan mật thiết với mình. Nhưng
không lẽ, mới gặp lần đầu, chàng đi hỏi gia cảnh của người ta. Bởi thế mà
Vũ chú trọng tới chuyện khai lý lịch, để dễ dàng dò xét Hồng. Sao mà
gương mặt của người xưa cứ phảng phất trên khuôn mặt của Hồng. Một là
vì chàng quá "tưởng tượng"? Hai là đúng sự thật? Vũ rất băn khoăn, chàng
xếp giấy tờ trên bàn lại từ từ đứng lên ra xe. Nhiều nhân viên trong bệnh
viện cúi chào Vũ, chàng đáp lễ, nhưng không để ý được là ai? Trong đầu
chàng chỉ nghĩ đến Hồng! Nếu đúng sự thật Hồng là bé Lệ thì chàng không
thể nào tưởng tượng nổi. Bé Lệ ngày xưa, bây giờ cao lớn, đẹp dịu hiền
như vậy sao? Còn Hiền? Nếu vậy nàng không còn trên cõi đời nầy nữa ư?
Vũ nghĩ đến đó trong lòng chua xót vô cùng. Rồi chàng lại hy vọng mình
nghĩ lầm. Chàng mong Hồng không là bé Lệ mà chỉ là một nữ y tá thường
như bao nhiêu cô gái khác trong bệnh viện. Vũ mở máy cho xe chạy thẳng
về nhà. Xe vào trong sân, đã thấy Ngọc Dung chạy ra trước thềm đón cha.
Vũ vừa xuống xe, Ngọc Dung đã đến gần tươi cười hỏi:

- Sao hôm nay ba về trễ vậy?

Vũ nhìn con, đáp:

- Ba bận nhiều việc quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.