ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 500

Ngọc Dung rất nôn nao trong dạ, trước những dự định về tương lai.

Sau bữa cơm tối. Mộng Ngọc đi vào phòng để cho Vũ tự do nói chuyện với
con. Ngọc Dung cũng đứng lên định bước ra hành lang hứng mát thì Vũ
đứng lên nói:

- Dung! Con chờ ba với.

Ngọc Dung quay lại nhìn cha mỉm cười. Hai cha con đi sát vào nhau,

ra sân ngoài. Ánh đèn tỏa sáng tờ mờ đủ cho Vũ nhìn thấy vè mặt tươi vui
của con gái. Lát nữa đây, Dung sẽ được nghe hết câu chuyện tồi tệ về Trân,
liệu nàng có giữ được vẻ mặt như thế chăng? Ngọc Dung đến bên một
chiếc băng ngồi xuống rồi ngước nhìn cha hỏi:

- Ba thấy má anh Trân thế nào hả ba?

Vũ ngồi xuống bên con, đáp:

- Bà Hội cũng vui tính quá chớ con?

- Dạ. Sớm mai nầy, sao con run hai cái chân quá ba! Con hỏi má, má

nói cô gái nào, cha mẹ chồng đi coi cũng vậy hết... À... Mà má con hồi đó
có vậy không hả ba?

Vũ phì cười:

- Ba với má hồi đó cưới nhau bên Pháp, có ai đi coi mắt đâu mà run!

Ngọc Dung chớp đôi mí mắt:

- À há... Ba má cưới bên Tây nè, con nhớ rồi. Ông ngoại ưa nói

chuyện đó cho con nghe lắm! Ông ngoại nói cưới hỏi ở bên ấy mà ở Sài
Gòn, ông ngoại cũng đãi tiệc rần rần, đông lắm...

Rồi Ngọc Dung ngừng lại hỏi Vũ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.