ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 498

- Còn một chuyện mà anh lo quá mình.

- Chuyện gì hả anh?

Vù thấy khó nói vô cùng. Chàng ngập ngừng mãi mới mở lời được:

- Thằng Trân... nghe đâu có nhiều mánh khóe làm hại các cô gái ngây

thơ lắm! Nó có một gian phòng ở buyn đinh Rose rất sang trọng... Cô nào
tin lời nó lên đó là thất thân với nó ngay. Anh sợ Ngọc Dung…

Mộng Ngọc hiểu ngay ý chồng, vội lắc đầu:

- Không đâu! Em tin con mình lắm! Ngọc Dung ngoài giờ đi học,

không bao giờ đi đâu mà chẳng hỏi em.

Vũ vẫn không hết lo âu:

- Con gái mới lớn lên, dù có học nhiều cũng chưa hẳn đã khôn về vấn

đề ấy. Anh thấy mấy lúc gần đây, Ngọc Dung tỏ ra quá quyến luyến thằng
Trân. Anh sợ...

- Em đã bảo là không nên sợ gì hết. Con em, em biết tánh ý nó mà...

Vũ đứng lên gắt:

- Em cứ tin chắc mà không chịu tìm hiểu, cần phải hiểu rõ sự thật rồi

mới nói cho con biết sự đểu giả của thằng Trân chớ. Lỡ ra nó bị... hại rồi,
mình đem nói những chuyện "tồi" của thằng Trân ra, nó quá tuyệt vọng đi
tự tử rồi em làm sao?

Mộng Ngọc lặng thinh, Vũ nói có lý. Nàng ngước lên nhìn chồng hỏi:

- Bây giờ phải hỏi con như thế nào anh? Em thật bối rối quá.

Vũ ngẫm nghĩ một lúc, bảo vợ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.