ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 216

cô ăn nhiều béo phì, photoshop mệt muốn chết."
"Aiz! có gì từ từ nói, đừng động tay, ngày mai anh đền cô hai hộp không
được sao?"
"Ba hộp!"
"Thành giao, anh trả lại PSP cho cô."
Khoé môi Thẩm Lạc nhếch lên, trên khuôn mặt lạnh lùng thoáng hiện lên ý
cười.
Sáng hôm sau, Bắc Vũ tỉnh dậy lại ra ban công hít thở không khí trong
lành.
Hai cha con ở phía đối diện vẫn nghiêm túc tập thể dục buổi sáng.
Tiểu Phi Thuyền thấy cô, vội cười gọi: "Chị ơi!"
Cô vẫy tay với cậu bé, đang định mở miệng thì Thẩm Lạc đã lên tiếng
trước chào hỏi cô: "Chào buổi sáng!"
Bắc Vũ hơi sửng sốt, cũng hơi bất ngờ: "Chào... buổi sáng! Tối qua cảm ơn
anh, nếu không thì Giang Việt phải ngủ ngoài cửa rồi."
Thẩm Lạc khẽ đáp: "Tiện tay mà thôi, Giang Việt là anh trai em cũng là bạn
học cũ của anh, nên làm thôi mà."
Bắc Vũ vốn quen với việc anh tích chữ như vàng, lúc này quả thực quá bất
ngờ, lúng túng nói: "Dù sao cũng vẫn cảm ơn anh."
Thẩm Lạc vẫn thản nhiên nói tiếp: "Hôm nay thời tiết tốt rất thích hợp để
hoạt động ngoài trời, buổi chiều anh sẽ dẫn Tiểu Phi Thuyền đi công viên."
Bắc Vũ nhìn lên bầu trời trong xanh không gợn chút mây, gió mát, quả thực
khá tốt.
Vì thế cô lại nhìn về phía người đàn ông đối diện vẫn đang tập thể dục,
không hiểu tại sao anh lại chủ động nói nhiều như vậy.
Tiểu Phi Thuyền xoá tan nghi ngờ của cô: "Chị ơi, chị thích ăn gì? Để em
bảo trưa cha làm cho chị."
Thực ra hôm qua Bắc Vũ cũng chỉ nói đùa mà thôi, không hề có ý định ăn
chực, nhưng rõ ràng đối phương đã coi là thật.
Cô mỉm cười: "Ăn gì cũng được, chị không kén ăn."
Thẩm Lạc hỏi: "Cá hấp? Thịt om dứa? Tôm rim?"
Bắc Vũ vội nói: "Gì cũng được hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.