ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 232

lắm."
"Vậy sao?" Bắc Vũ suy nghĩ, "Nào chúng ta đi giúp cha em rửa rau."
Làm một người ăn chực, cô cần phải chủ động một chút.
Đi vào ngôi nhà đối diện, Thẩm Lạc đang đứng bên bệ bếp chế biến đồ.
Bắc Vũ hỏi: "Đàn anh có cần giúp gì không?"
Thẩm Lạc quay đầu nhìn cô: "Không cần."
Bắc Vũ đi qua luôn, sóng vai đứng với anh, nhìn thấy nguyên liệu nấu ăn
được chế biến trên bệ bếp, oa lên một tiếng: "Thịnh soạn như vậy sao?" Nói
xong lại thuận miệng khen, "Đàn anh, anh thật sự là vô cùng toàn năng
đấy! Không chỉ học giỏi còn là nhiếp ảnh gia siêu đỉnh, nấu ăn còn ngon
như thế, vợ cũ của anh nhất định sẽ hối hận!"
Nói xong lập tức cảm thấy mình lỡ miệng, Tiểu Phi Thuyền từng nói mình
không có mẹ, nhưng mà không nói rõ về vợ cũ của Thẩm Lạc đã mất hay ly
hôn.
Tự mình buột miệng ra hai từ vợ cũ rõ ràng là không thích hợp chút nào.
Nhưng cũng phải nói ai lấy được người câm như hến như Thẩm Lạc, lại
còn là một thiên tài không đoán được suy nghĩ cũng thật lợi hại, còn chung
sống một thời gian nữa.
Nếu không thì anh cũng đâu có làm cha đơn thân.
Thẩm Lạc quay đầu nhìn cô, dù trên mặt không biểu lộ gì, nhưng ánh mắt
đen kịt thâm thuý, Bắc Vũ hơi mất tự nhiên khi đối mặt với đôi mắt này ở
khoảng cách gần, cười gượng, quay đầu chuyển sang đề tài khác: "Có đồ ăn
gì chưa rửa không?"
"Anh chưa kết hôn, cũng không có vợ cũ."
"À."
Chưa kết hôn mà đã có con, chẳng lẽ vì sinh con mà chia tay?
Bắc Vũ biết rõ ở nước ngoài có rất nhiều loại chuyện như thế này, cô cũng
không phải là người thích buôn chuyện, nhanh chóng à một tiếng, không
hỏi tiếp nữa, tìm đồ để rửa.
Hai người đứng sóng vai với nhau, một người thái thịt, một người rửa rau.
Trong phòng bếp đột nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng nước và
tiếng thái thịt, cùng với tiếng phim hoạt hình truyền đến từ phòng khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.