ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 233

Bắc Vũ không nhịn được liếc người bên cạnh, anh hơi cúi đầu, mũi cao
thẳng, khuôn mặt nghiêng vô cùng anh tuấn. Bởi vì chăm chú thái thịt nên
càng anh tuấn hơn.
Ánh mắt cô dời xuống tay anh.
Ngón tay anh thon dài, động tác thái thịt thành thạo, giống như nước chảy
mây trôi.
Thực ra cô không dám tưởng tượng được một người đàn ông không dính
bụi trần như Thẩm Lạc lại nấu ăn ngon như vậy, nhưng nhìn thấy anh đứng
trong phòng bếp lại không hề cảm thấy khác lạ.
Nghĩ đến cô đứng chung một chỗ với anh, cô đột nhiên cảm thấy hơi mờ
ám.
Cô nhớ tới thời đại học từng có người bạn phàn nàn với cô, nói chỉ cần nghĩ
đến bạn trai từng nấu ăn với bạn gái cũ là không thể chịu nổi. Bởi vì nam
nữ nấu cơm chung còn đáng sợ hơn so với lên giường.
Mà lúc này cô đang cùng nấu ăn với một người đàn ông.
Bắc Vũ đột nhiên cảm thấy rùng mình khi nhận ra điều này. Rửa xong, vẩy
nước trên tay, lên tiếng: "Đàn anh, em ra chơi với Tiểu Phi Thuyền đây, em
ở trong đây không biết làm gì sẽ gây phiền phức cho anh."
Thẩm Lạc gật đầu, nhìn cô vội vàng rời khỏi phòng bếp, không khỏi hơi
cau mày.
Tốc độ của Thẩm Lạc rất nhanh, nửa tiếng sau đã làm xong năm món ăn
một bát canh.
Bắc Vũ nhìn bàn ăn, hai mắt không khỏi sáng lên: "Đàn anh, trình độ này là
của đầu bếp đấy."
Tiểu Phi Thuyền chậc lưỡi: "Em thích nhất ăn đồ do cha nấu."
Thẩm Lạc yên lặng xới cơm cho cô và Tiểu Phi Thuyền, lãnh đạm nói: "Em
xem có hợp khẩu vị hay không để mai anh thay đổi."
"Không có!" Bắc Vũ nghĩ từ thức ăn nhanh mà được biến thành tiêu chuẩn
thế này, quả thực vui đến phát khóc, lại nghĩ tới thân hình của mình, nói
đùa: "Đàn anh, em ăn chung với hai người có lẽ sẽ béo mất."
Bởi vì làm người mẫu, nên cô cũng phải tương đối chú ý đến dáng người
đấy. Tuy để giữ dáng thì phải luyện tập, nhưng cũng không thể ăn uống quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.