ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 234

thả phanh.
Thẩm Lạc ngẩng đầu nhìn cô: "Em béo sẽ đẹp hơn."
Bắc Vũ cười: "Bây giờ em rất khó coi sao?"
Cô vốn chỉ nói đùa, ai ngờ Thẩm Lạc lại đáp: "Bây giờ cũng rất đẹp."
"..." Đến lượt Bắc Vũ ngẩn người, không dám tin mình lại nhận được lời
khen từ Thẩm Lạc.
Nếu không phải khuôn mặt anh không có tí cảm xúc gì khi nói những lời
này thì cô sẽ nghi ngờ có phải anh đang chơi trò mờ ám với mình hay
không.
Cũng may Tiểu Phi Thuyền đúng lúc giải vây giúp Bắc Vũ: "Chị đẹp nhất!"
Bắc Vũ cười: "Cảm ơn tiểu bảo bối."
Đang nói thì di động của cô vang lên.
Cô nhìn tên người gọi đến, bắt máy: "Bạn học Thiệu Vân Khê có việc gì
sao?"
"Buổi trưa đúng lúc tôi có việc ở chỗ cậu, muốn hỏi có thể cùng ăn cơm với
cậu không?"
Bắc Vũ cười: "Cậu nói sớm một chút thì được, giờ tôi đang ăn rồi."
Thiệu Vân Khê ở bên đầu kia cười: "Tôi chỉ là thử vận may thôi, nếu cậu
đã ăn thì không quấy rầy nữa." Nói xong lại như nhớ ra gì đó hỏi, "Đúng
rồi ngày mai cậu có bận gì không? Tôi vừa đến đây không lâu cũng chả có
mấy bạn bè nên cuối tuần muốn bám đuôi cậu."
Bắc Vũ nhớ ra mai là thứ bảy: "Có hẹn đi leo núi ở câu lạc bộ rồi."
"Được thôi, đã lâu không leo núi rồi."
"Vậy mai gặp."
Cô cúp điện thoại, ngẩng đầu lên phát hiện Thẩm Lạc ở đối diện đang nhìn
mình.
Cô cười: "Một bạn học cũ cùng đi leo núi với em ngày mai."
Thẩm Lạc gật đầu: "Đúng lúc mai anh cũng có ý định dẫn Tiểu Phi Thuyền
đi, em đi chung không?"
Bắc Vũ: "Vâng."
Tiểu Phi Thuyền ồ lên một tiếng: "Cha ơi, không phải cha bảo mai dẫn con
đến viện hải dương sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.