ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 367

– Anh ấy bị bọn cho vay nặng lãi trói lại. Bọn họ đòi năm trăm vạn thì

mới thịu thả người, nếu không thì mai sẽ chặt tay anh ấy.

– Em báo cảnh sát chưa?

Bắc Vũ lắc đầu:

– Bọn họ nói là nếu báo cảnh sát thì sẽ chặt tay Giang Việt. Dù sao chặt

tay thì cũng chỉ phải ngồi tù vài năm thôi. Chúng nó là xã hội đen nên
không sợ cảnh sát đâu. Hiện tại em chỉ có hơn hai trăm vạn thôi, anh có
tiền không? Có thể cho em vay tạm không? Em định cứu được người rồi lại
báo cảnh sát.

Thẩm Lạc suy nghĩ một lát rồi gật đầu:

– Được, chúng ta cứu người trước.

Cả đêm Bắc Vũ đều không ngủ được. Cứ nhắm mắt lại là hình ảnh máu

me của Giang Việt lại xuất hiện.

Nhưng hiện tại cô có tức giận thì cũng làm gì được chứ? Cô không thể

để Giang Việt mất một bàn tay vì năm trăm vạn được.

Cô và Giang Việt chơi với nhau từ nhỏ, không phải anh em ruột mà còn

thân hơn cả anh em ruột. Mỗi khi anh kiếm được thứ gì tốt thì đều nghĩ đến
cô đầu tiên. Khi cô bị bắt nạt, anh cũng sẽ là người đầu tiên bênh vực cô.

Anh lớn hơn cô hai tuổi, nên khi bố mẹ hai bên đều bận thì anh sẽ chăm

sóc cô. Dù anh làm việc không ra gì, nhưng anh luôn cố gắng hết sức.

Tiền còn có thể kiếm, chứ tay thì không mọc lại được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.