ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 470

Bắc Vũ nghiêm giọng:

– Anh mà không nói rõ ràng là tôi báo cảnh sát đấy!

Anh ta lại càng nói lắp hơn:

– Tôi… tôi… tôi… tôi…

– Anh cái gì mà anh? Anh định làm gì hả?

Mãi anh ta mới nói ra được:

– Tôi… tìm người.

– Tìm ai?

– Thẩm… Thẩm Lạc.

– Thẩm Lạc?

Bắc Vũ thấy anh ta không dám nhìn mình thì càng thấy đáng nghi:

– Anh tìm Thẩm Lạc làm gì?

– Tôi… là bạn thời đại học của cậu ấy.

– ?

Bắc Vũ lại đánh giá anh ta từ trên xuống dưới một lần nữa. Trông có vẻ

không giống người xấu, chỉ là giống người nhà quê ở thế kỷ trước thôi.

– Bố nuôi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.