ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 492

tớ, nhưng vì nó mà Bắc Vũ mới bị mọi người hiểu lầm, nên tớ cảm thấy
mình rất tồi tệ.

Khi anh ta nói đến đây thì đã có mấy người thì thầm bàn tán.

Thiệu Vân Khê lại nói tiếp:

– Chuyện này cũng đã trôi qua nhiều năm rồi, nó cũng không phải

chuyện gì quan trọng với các bạn ngồi đây. Nhưng tớ vẫn muốn nói cho
mọi người biết sự thật.

– Đúng vậy!

Anh ta vừa dứt lời, thì một giọng nói khác đã vang lên.

Bắc Vũ ngạc nhiên quay lại nhìn Thẩm Lạc đang bước vào phòng. Anh

đi thẳng một mạch đến bên cạnh cô.

Trong lớp không ai nhận ra Thẩm Lạc cả, nên anh liền tự giới thiệu:

– Tôi là Thẩm Lạc, là bạn trai của Bắc Vũ, cũng từng học ở trường cấp

ba số hai.

Vừa nghe anh giới thiệu như vậy, thì đã có khá nhiều người nhớ ra anh là

ai rồi. Bởi vì danh tiếng của Thẩm Lạc năm đó có ai mà không biết chứ.

Anh nhìn Bắc Vũ vẫn còn ngơ ngác rồi nói tiếp:

– Năm đó chắc mọi người cũng từng nghe đến một tin đồn, là tôi đứng ra

làm chứng với các thầy cô. Nhưng tiếc là các thầy cô không chịu tin lời tôi
nói, cũng giống như mọi người không chịu tin lời giải thích của Bắc Vũ
vậy. Bởi vì mọi người đều cảm thấy nếu không có chuyện gì, thì sao Thiệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.