ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 507

– Em sao thế? Anh làm chuyện gì khiến em không vui hả?

Bắc Vũ nói:

– Anh làm gì thì anh tự biết.

– Anh không biết mà.

– Thế bao giờ anh biết thì đến tìm em.

Thẩm Lạc im lặng một lát rồi lại hỏi tiếp:

– Em không sang thật à?

– Không sang.

Thẩm Lạc nói:

– Nhưng mà không có anh, em ngủ làm sao được?

Bắc Vũ bực bội:

– Anh tưởng anh là ai hả? Để im cho em ngủ.

Sau đó bên ngoài không có tiếng động gì nữa.

Bắc Vũ cảm thấy lời Thẩm Lạc nói không khác gì lời nguyền cả. Vì bình

thường cô có bị mất ngủ đâu, mà bây giờ lại không thể ngủ được.

Mãi đến hơn mười hai giờ, cô vẫn không ngủ được, nên định đi ra ngoài

hít thở không khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.