ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 66

nghe rất chăm chú, có lẽ là thật sự chưa từng chơi bài.
Sau khi nói xong quy tắc, bảy người chia thành hai nhóm, Giang Việt và
hai người khác chơi đấu địa chủ, bốn người còn lại chơi song thăng, Bắc
Vũ cùng một đội với Thẩm Lạc.
Đương nhiên là cô cố ý rồi.
Hai nam sinh khác cười xấu xa: "Đêm nay nhất định phải cho trùm học
thấy sự lợi hại của đám cá biệt chúng ta." Một trong hai nam sinh chia bài ở
bên cạnh lên tiếng, "Đàn em Tiểu Vũ, đừng trách bọn anh không hạ thủ lưu
tình nhé."
Thẩm Lạc khẽ cười: "Chuyện này phải dựa vào vận may rồi."
"Đúng vậy." Bắc Vũ phụ hoạ.
Rõ ràng đêm nay vận may của Bắc Vũ và Thẩm Lạc không tệ, hơn nữa cô
phát hiện thiên tài quả là khác người bình thường, tuy mới học đánh bài,
nhưng lại nhanh chóng nhớ được bài, suy đoán được trong tay người khác
cầm lá nào.
Anh và Bắc Vũ cùng đội, mỗi khi cô do dự, anh còn nhắc nhở cô.
Không nói nhiều lời, chỉ thốt ra hai ba từ, nhưng Bắc Vũ dễ dàng hiểu ý.
Hai người phối hợp gần như không chê vào đâu được, sau đó Bắc Vũ thực
sự quên mất mình là một người thầm mến rụt rè, mỗi lần thắng bài, hưng
phấn đập tay với anh.
Thẩm Lạc cũng phối hợp lại.
Hơn nữa cô còn nhìn thấy khoé miệng anh như cười như không, hơi khác
biệt so với vẻ lạnh lùng thường ngày.
Hai người thuận lợi đánh một đường từ cây 2 đến K, hai nam sinh bị hành
hạ không phục: "Còn có thiên lý hay không? Hai người như chơi gian lận
ấy, không chơi nữa, uống bia luôn đi."
Giang Việt ở bên cạnh nghiêng đầu qua, cười nói: "Đây chính là cái gọi là
thiên tài! Về sau chơi với Lạc thần, các người đừng tưởng người ta không
biết chơi mà bắt nạt."
Anh ta đánh nốt lá bài cuối cùng trong tay, mở một lon bia đưa cho Thẩm
Lạc, cười nói: "Học sinh giỏi trong lớp gặp đám cá biệt bọn tôi đều đi
đường vòng, Lạc thần là trùm học đầu tiên lăn lộn với đám chúng ta, sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.