ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 7

Chương 1: Trời mưa

Bắc Vũ mua xong đồ đi ra từ trung tâm thương mại, phát hiện bầu trời

vốn trong xanh không gợn chút mây, không biết đã mưa to tầm tã khi nào.
Đây là mùa hè miền Nam, thời tiết thay đổi bất thường.
Từ cửa trung tâm thương mại đi ra đường gọi taxi phải băng qua bãi đỗ xe
phía trước, khoảng cách không xa không gần, nhưng cũng đủ để khiến cô
ướt sũng.
Kiểu tóc mới nhuộm màu nâu chưa đến hai ngày, hiển nhiên không thích
hợp gặp mưa.
Cô liếc quán cà phê bên cạnh, xách túi mua sắm xoay người đi vào.
Trong quán chỉ có mấy khách hàng ít ỏi, so với bên ngoài giống như một
thế giới yên tĩnh khác.
Bắc Vũ tìm một vị trí bên cửa sổ ngồi xuống, gọi một ly mocha.
Bàn trong quán là kiểu tràng kỷ kết hợp với ghế dài, lưng ghế tựa hơi cao,
vẫn bảo đảm được không gian riêng tư, thích hợp hẹn hò trò chuyện. Mấy
bàn khách thoạt nhìn toàn là tình nhân.
Chỉ có mình người phụ nữ độc thân là cô vào tránh mưa có vẻ hơi lạc lõng.
Đương nhiên bởi vì là người đẹp, nên phục vụ anh tuấn nhanh chóng đến
chào hỏi.
Ngoài cửa sổ mưa như trút nước, có người vội vàng qua lại trong mưa, cách
kính thủy tinh không nghe được tiếng bên ngoài, thoạt nhìn giống như đang
diễn kịch câm.
Bắc Vũ uống cà phê, không biết khi nào cơn mưa này sẽ tạnh, chán muốn
chết.
Chỗ ngồi sau lưng có người đang nói chuyện.
Bắc Vũ không thích nghe lén, nhưng bởi vì cách quá gần, trừ khi bịt lỗ tai,
nếu không sẽ vẫn nghe thấy, hơn nữa còn có giọng trẻ con vô cùng đáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.