ĐỘI SĂN CỦA QUỐC VƯƠNG XTAC - Trang 72

cặp mắt mệt mỏi, những cặp mắt van lơn, những cặp mắt “dài dại”. Một
trang công tử có cặp mắt lồi thô lố của con kỳ nhông sống tận đáy đầm lầy.

Tôi đứng khuất sau cửa quan sát phần nghi thức đón tiếp ấy. Tiếng nói

không vọng đến chỗ tôi đứng bởi vì một dàn nhạc gồm tám vị phế binh
công huân trong chiến trận Pôntava

[15]

đã đang thổi kèn đồng ồm ồm. Tôi

thấy những bộ mặt bóng nhẫy đang nở những nụ cười phong nhã, thấy
những cặp môi dướn tới hôn bàn tay nữ chủ chìa ra. Khi họ cúi xuống hôn,
ánh sáng rọi từ trên xuống nên mũi họ trông dài đến kỳ lạ, miệng lại sâu
hoắm.

Họ cúi chào, nói năng, tát cả đều không một âm thanh, sau đó, môi nở

một nụ cười, họ nhẹ nhàng lướt sang bên người chỗ cho đợt khách mới lướt
tới. Tất cả diễn ra như trong một cơn ác mộng.

Họ hôn tay mà nhăn răng ra như những hồn ma vừa mới rời huyệt mộ tôi

có cảm tưởng là họ hút máu của nàng, rồi câm lặng lướt đi tiếp. Còn nàng
trinh bạch trong chiếc áo trắng mở rộng cổ, nàng chỉ đôi lần hơi đỏ lựng lên
mỗi khi một tên Đông Gioăng tân thời mặc chiếc quần bó sát người, cúi
hôn tay nàng quá nồng nhiệt. Tôi có cả giác là những chiếc hôn ấy để lại
trên này nàng những vết bẩn thỉu, nhớp nhúa.

Chỉ đến lúc này tôi mới hiểu rằng thực ra nàn rất cô đơn, cô đơn chẳng

những trong tòa lâu đài của nàng, mà ngay cả giữa bọn nửa người nửa
ngợm kia.

“Cảnh này giống đâu nhỉ? – Tôi thầm nghĩ – À, nàng Tachiana của

Puskin giữa bầy ma quỷ trong túp lều. Tội nghiệp, chúng quây chặt nàng
như quây con nai vàng trong cuộc săn”.

Ở đây không có lấy một cặp mắt trong sạch, nhưng cái dòng họ thì mới

kêu làm sao! Tưởng đâu như tôi đang ngồi ở kho lưu trữ mà đọc các văn
kiện cổ xưa của một tòa án hòa giải ở Pinxkơ.

– Pan Xôva Matpheevich Xtakhôpxki cùng các cậu ấm – tên gia nhân

dõng dạc thông báo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.