ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 187

Mười Bảy

Paul Drake ngồi sau chiếc bàn cũ kỹ, trong cái buồng xép được dùng làm

phòng làm việc của mình, và mỉm cười với Mason.

- Ông làm việc hay thật đấy, - thám tử nói. - Ông thủ sẵn hòn đá từ trước,

hay là ứng tác, khi đất bắt đầu cháy bỏng dưới chân?

- Cậu đoán gần đúng, - Mason miễn cưỡng trả lời. - Nhưng đoán ra và có

chứng cứ - là hai việc hoàn toàn khác nhau. Bây giờ tôi phải tìm cách cứu cô
ta.

- Đừng có tự làm khổ mình nữa. Thứ nhất, cô ta không xứng đáng được

như thế, thứ hai, ông có cố gắng hao nhiêu cũng chẳng ăn thua gì đâu. Khả
năng duy nhất cứu cô ta là phải chứng minh được, rằng cô ta hành động với
mục đích tự vệ chính đáng. Rất tiếc, cô ta thú nhận, là bắn từ góc phòng đối
diện.

- Đây là khách hàng của tôi, - Mason không khoan nhượng, tôi không bỏ

mặc khách hàng của mình trong tai họa một cách dễ dàng như thế đâu. Cô ta
định hại ngầm nên tôi buộc phải làm như vậy. Nếu không thì cả hai chúng tôi
đã ở trong trại rồi.

- Tôi thấy chẳng có gì phải thương tiếc cô ta cả, - Drake trả lời. - Đó

chẳng qua là một con đàn bà tầm thường, tham lấy ông chồng giàu có và từ
đó trở đi lừa dối tất cả mọi người không trừ một ai. Ông có thể nói rất lâu về
nghĩa vụ và trách nhiệm của mình với khách hàng, nhưng khi khách hàng bắt
đầu đổ tội giết người cho ông, thì điều này đã thay đổi tất cả.

Mason nghiêm khắc nhìn thám tử.
- Chuyện này chẳng có ý nghĩa gì cả. Tôi phải cứu cô ta bằng bất cứ giá

nào.

- Ông định làm cách nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.