ĐỒI THỎ - Trang 256

Richard Adams

Đồi Thỏ

Dịch giả: Hồng Vân

Chương 25

Cuộc Đột Kích

Chàng đi đến chỗ đồng ý, còn làm gì được nữa, chàng đâu phải một ông
hoàng…
Không ai có chỗ nào để nói với chàng, "Đã đến lúc phải đưa ra đề nghị."

Nhà vua phải chết của Mary Renault

Cuối cùng thì mãi khi trời tối mịt Cây Phỉ và Nồi Đất mới quay về tới
Tổ Ong. Chúng vẫn ăn trên cánh đồng khi trời đổ mưa, mang theo làn gió
lạnh, và chúng tìm chỗ trú đầu tiên trong một cái hào gần đấy, rồi, bởi cái
hào nằm trên một con dốc nên một dòng nước mưa cứ khoảng mười phút
lại chảy vào, chúng lại trú giữa những chuồng gia súc nằm giữa đoạn
đường xuống dốc. Chúng núp trong một đống rơm to và trong suốt thời
gian ấy cố im lặng để lắng nghe câu chuyện của bọn chuột. Rồi tất cả trở
nên yên lặng, chúng buồn ngủ và thiếp đi trong khi bên ngoài trời vẫn mưa
rả rích suốt buổi sáng. Khi chúng tỉnh giấc thì Cây Phỉ dường như không có
gì phải vội vã. Sẽ chỉ chuốc thêm phiền hà trong tiết trời ẩm ướt như thế
này, dù sao thì không một chú thỏ đầy lòng tự trọng nào lại bỏ chỗ trú đi
lang thang ngoài chuồng gia súc kiếm cái ăn. Một đống khoai và củ cải cho
chúng đánh chén no nê và cả hai chỉ ra khỏi nhà kho khi ánh sáng đã bắt
đầu tắt dần. Chẳng bao lâu sau, chúng về đến cánh rừng trước khi trời tối
một chút, chẳng có gì phiền toái ngoài việc bộ lông bị thấm nước mưa gây
cảm giác khó chịu. Chỉ có hai ba chú thỏ là vẫn bất chấp thời tiết chạy ra
ngoài kiếm ăn. Không ai để ý đến sự vắng mặt của bọn chúng, Cây Phỉ lập
tức chui vào hang sau khi dặn Nồi Đất không được hé môi với ai về chuyến
phiêu lưu của chúng. Chú thấy cái hang của mình trống trơn, bèn nằm
xuống và ngủ ngay lập tức.
Thức dậy, chú thấy Thứ Năm đang nằm bên cạnh như thường lệ. Trời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.