ĐỒI THỎ - Trang 410

hết đời Tóc Dả. Eng có nghĩ thế khun?"
Cây Phỉ không trả lời.
"Tôi không thể nói gì được." Thứ Năm lên tiếng "Mây gió, sấm chớp.
Nơi ấy ở trên cánh đồng… cũng tựa như ở dưới lòng sông vậy. Bất cứ
chuyện gì cũng có thể xảy ra ở đó."
"Tóc Giả đang ở đấy. Giả sử anh ấy bị giết? Giả sử bọn chúng ép anh ấy
phải khai ra…"
"Anh Cây Phỉ này." Thứ Năm lên tiếng "Thủ lĩnh Cây Phỉ, anh cứ ngồi
trong bóng tối mà lo lắng như vậy thì làm sao giúp anh ấy được. Cũng có
thể chẳng có chuyện gì xảy ra ở đằng ấy hết. Có thể Tóc Giả phải án binh
bất động vì một lý do nào đó. Dù thế nào thì anh ấy cũng không xuất hiện
tối nay - bây giờ thì điều đó là chắc chắn - và những người bạn của chúng
ta ở đây đang gặp nguy hiểm. Sáng sớm mai Kehaar có thể bay đi mang tin
tức về cho chúng ta."
"Anh cho rằng em nói đúng," Cây Phỉ nói "nhưng anh không muốn đi
khỏi đây. Nhỡ anh ấy đến thì sao. Thôi hãy để Xám Bạc đưa mời người về,
anh sẽ ở lại đây."
"Một mình anh cũng chẳng làm được gì, dẫu anh có không bị què một
chân đi nữa. Anh đang cố ăn một thứ cỏ không có ở đây. Sao anh không tạo
cơ hội cho nó mọc lên đã?"
Cả bọn trở về dưới cổng vòm và khi Xám Bạc bước ra từ những bụi cây
đến gặp chúng, cả bọn có thể nghe thấy tiếng những chú kia chộn rộn một
cách bất an trong bụi tầm ma.
"Chúng ta đành bỏ cuộc tối nay thôi Xám Bạc à." Cây Phỉ thông báo
"Chúng ta phải trở về bờ sông ngay trước khi trời tối hẳn."
"Thủ lĩnh Cây Phỉ," Nồi Đất gọi khi chú lặng lẽ tới gần "mọi… mọi việc
sẽ ổn, phải không ạ? Ngày mai Tóc Giả sẽ tới, đúng không?"
"Tất nhiên là anh ấy sẽ đến," Cây Phỉ đáp "và chúng ta có mặt ở đây là
để giúp anh ấy. Còn anh, anh sẽ nói cho em biết một chuyện khác, Nồi Đất
à. Nếu ngày mai anh ấy không tới thì anh sẽ đích thân đến Efrafa."
"Thế thì em sẽ đi cùng anh, Thủ lĩnh Cây Phỉ." Nồi Đất khẳng định.
*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.