ĐỒI THỎ - Trang 508

Richard Adams

Đồi Thỏ

Dịch giả: Hồng Vân

Chương 45

Trở Lại Trang Trại Nuthanger

Khóc đi Havoc! Và hãy thả những con chó của chiến tranh!

Julius Caesar của Shakespeare

Đúng lúc ấy, Thống soái Hoắc Hương đang ở ngoài bãi cỏ rộng dưới lũy
đất, đối diện với Cây Kế và Cúc Dại dưới ánh trăng vàng nhạt kẻ ô vuông
lên cỏ khi trời dần về sáng.

"Các ngươi không được phân công canh giữ đầu đường chạy kia để mà
nghe ngóng." Hắn nói "Các ngươi được phân cống ở đó để cản bất cứ ai
phá vòng vây ra ngoài. Không có việc gì khiến các ngươi rời khỏi đấy.
Quay lại đó ngay lập tức."
"Nhưng tôi xin thề với ngài," Cây Kế cáu kỉnh đáp "có một con vật gì ở
dưới đó không phải là thỏ. Cả hai chúng tôi đều nghe thấy."
"Và các ngươi có ngửi thấy không?" Hoắc Hương hỏi.
"Không, thưa ngài. Không có dấu vết hoặc phân ở đấy. Nhưng cả hai
chúng tôi nghe thấy tiếng con vật này, không phải là thỏ."
Một vài tay đào đất đã bỏ dở công việc quây lại chung quanh chúng,
lắng nghe. Tiếng xầm xì lan đi.
"Chúng có một con cáo đã từng giết chết Đội trưởng Cẩm Quỳ. Anh trai
tôi cũng ở đấy. Anh ấy trông thấy hết mà."
"Chúng còn có một con chim thật bự có thể biến thành một tia chớp."
"Lại còn có một con vật khác có thể đưa chúng qua sông nữa chứ."
"Tại sao chúng ta không thể về nhà?"
"Thôi ngay." Hoắc Hương quát. Hắn đi tới cái nhóm đang to nhỏ thì
thầm kia. "Ai vừa nói vậy? Ngươi ư? Tốt lắm, vậy thì về nhà đi. Đi đi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.