ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 472

Roland nằm xuống dưới chiếc lều.
Như thói quen, Scalabrino ngồi ở đằng sau lái.
Chiếc thuyền đi ngang qua trước dinh thự Altieri.
Roland không giở những tấm màn cửa lên. Chàng nhắm kín đôi mắt

dường như lo ngại trông thấy tòa dinh thự do một kẽ hở.

Nếu như đôi mắt của chàng nhìn sững lên tòa dinh thự u ám vào lúc

đó, ắt hẳn chàng trông thấy một cửa sổ còn ánh đèn.

Đó là cửa sổ phòng của Léonore.
Trong gian phòng đó, Léonore nằm yếu ớt, tái xanh, đôi mắt mở to,

đang mơ màng, trong khi cha nàng ngồi trong chiếc ghế bành cách vài
bước, đang canh giữ.

Léonore mơ màng...
Về việc gì?...
Hỡi ôi!... Hạnh phúc của nàng mất mát, cuộc đời của nàng tan nát

giờ đây là đối tượng duy nhất trong những sự trầm tư của nàng, và
những tư tưởng của nàng lượn quanh Roland.

Bỗng nàng giật mình.
Trong đêm tối im lặng hoàn toàn, tiếng nhịp đều của những cây chèo

đã đập vào tai nàng.

Nàng nhổm đầu lên, lắng nghe.
Dandolo không rời mắt khỏi nàng. Ông thấy cái cử động, cái nỗ lực

của nàng làm, ông đi đến cửa sổ, vén tấm màn cửa.

– Không có gì cả, con ạ, ông nói... Con nên yên tâm...
– Con có nghe, Léonore lẩm bẩm.
– Ta thấy một chiếc du thuyền lúc đi ngang qua trong bóng tối... Ta

thấy ngọn đèn hiệu đỏ của nó...

– Chà!...
– Nó đi mau... Nó biến mất...
Cái đầu của Léonore rớt xuống gối và Dandolo trở lại ngồi vào chỗ

cũ trong chiếc ghế bành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.