ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 713

Ra đến bên ngoài, theo thói quen của ông, Guido Gennero xoa mạnh

hai bàn tay vừa lẩm bẩm:

– Quả đúng là ta đã trả món nợ cho ông ta. Nhưng bây giờ, ông ta

chính là người thiếu nợ ta. Mà này, ta tưởng rằng ta đã làm việc khá
nhiều ngày hôm nay. Việc gì đang xảy ra? Những kẻ âm mưu được
hoàn toàn an ninh. Thủ tướng đã chỉ định ngày đại lễ cho sự kết hợp
với biển Adriatique. Chính vào ngày đó mà cuộc âm mưu sẽ nổ bùng.
Còn từ đây đến ngày đó, ta sẽ xác định vị trí của ta. Nếu như những
việc đó quay trở lại chống Candiano, ta sẽ tố cáo cuộc âm mưu và đồng
thời, ta bắt giữ Candiano. Bỗng chốc, ta thành Đại Pháp quan. Còn nếu
như ngược lại, những sự việc quay sang có lợi cho Candiano ta sẽ để
mặc cho những kẻ âm mưu làm, họ không nghi ngờ đến việc gì đang
chờ đợi họ. Và lúc bấy giờ, Roland Candiano, thủ tướng sẽ phong cho
ta chức Đại Pháp quan. Tóm lại, dù Foscari hoặc là Candiano thắng thế,
ta, ta cũng sẽ bảo đảm được chiến thắng của ta. Không tệ đâu, ngài
Gennero, vị Đại Pháp quan tương lai của Venise...

Đến cửa giáo đường, viên cảnh sát trưởng ra hiệu cho một người đàn

ông đi đến gần.

Người đàn ông đó là một nhân viên mật vụ của ông.
– Ở đây có một người, Guido nói.
– Tôi có thấy, thưa ngài.
– Anh có nhận ra người đó không?
– Không.
– Và ta cấm anh nhận ra người đó.
– Vậy thì phải làm sao?
– Chỉ đi theo dõi người đó, không để mất tăm dạng vào bất cứ lúc

nào, và đến tối nói cho ta biết người đó đã làm gì.

– Vâng, thưa ngài.
– Nếu như người đó có một cuộc cãi lộn với một người nào khác ở

trong thành phố...

– Chẳng hạn, với ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.