ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 229

Chương 21

Thông thường chúng tôi sử dụng chuyến tàu đặc biệt và sang trọng của

Mao mà lịch trình của nó được điều chỉnh theo giấc ngủ bất thường của
Mao. Tuy nhiên, những biện pháp an toàn từ thời Uông Đông Hưng đã
được thay đổi hoàn toàn. Đoàn đi hộ tống dần dần rút xuống đến một phần
mười. Trưởng ban an ninh Vương Kính Tiên là một người nhát như cáy,
ông miễn cưỡng lãnh nhiệm vụ khó khăn này. Ông răm rắp tuân theo mọi
yêu cầu của Mao tới từng chi tiết, giảm bớt lực lượng bảo vệ ở Trung Nam
Hải xuống mức tối thiểu và chủ yếu sử dụng các đơn vị an ninh ở cơ sở vào
việc bảo vệ.

Sau khi Mao quyết định trả đũa, ông đã nhanh chóng bình phục. Bệnh

cảm lạnh đã khỏi hẳn và ông lại khỏe khoắn như trước.

Trên đường đi, Mao và Lâm Khắc đã dành nhiều thời gian trò chuyện với

nhau. Những cuộc trò chuyện của hai người đã giúp tôi lấp những lỗ hổng
thông tin của mình. Những cuộc nói chuyện ban đêm giữa tôi với Mao
thường được Mao đúc kết lại một hoặc hai ngày sau đó.

Một lần ông nói với tôi:

- Tôi để cho đối thủ tấn công tôi trước sau đó tôi mới đánh trả. Tôi thực

hiện ba nguyên tắc. Thứ nhất, tôi làm theo vị hiền triết Lão Tử, tôi án binh
bất động. Nếu bị tấn công, tôi sẽ thoái lui, cố thủ và yên lặng. Kẻ thù tưởng
hắn chiếm ưu thế.

Mao nghĩ, nếu chúng ta phản ứng thì kẻ thù sẽ không có dịp lộ mặt thật

của chúng. Vì vậy chúng ta phải chờ cho tới lúc chúng lộ mặt.

- Chỉ khi nào kẻ thù xuất đầu lộ diện, lúc đó chúng ta mới báo thù. Chúng

ta sẽ ăn miếng trả miếng. Đó là triết lý của Khổng Tử.

Thật ra, việc này chẳng liên quan gì tới giáo lý của Khổng Tử, mà chỉ là

một chiến thuật của Mao. Mao không chỉ sử dụng nó để chống những người
thiên hữu, mà ông còn dùng nó để đối phó với cả những đối thủ của ông
trong đảng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.