sản và tư sản, giữa đường lối tư bản chủ nghĩa và xã hội chủ nghĩa vẫn còn
tiếp diễn. Nguy cơ phục hồi chủ nghĩa tư bản vẫn đang đe dọa Trung Quốc,
vì vậy, người ta vẫn phải tiếp tục tiến hành một cuộc đấu tranh giai cấp
không mệt mỏi chống lại nguy cơ này.
Thậm chí, sau đó Mao còn tuyên bố ngay cả bộ máy đảng cũng trở thành
nơi ẩn nấp cho bọn tư bản và những thành viên của giai cấp tư sản đã trà
trộn vào hàng ngũ của đảng. Cả hai bài phát biểu của ông mang đầy tính
thóa mạ, ông công kích mọi phía. Ông đã giáng một đòn vào tầng lớp trí
thức và đòi xét lại thái độ cầu hòa của Chu Ân Lai và Trần Nghị. Một liên
minh giữa những người lao động và trí thức có lẽ là quá sớm. Ông nói:
- Đảng ta vẫn chưa giáo dục giới trí thức một cách đúng đắn. Họ vẫn còn
ngả nghiêng.
Bành Đức Hoài lại bị chỉ trích. Bành đã trình một lá đơn dài xin phục hồi
danh dự cho ông. Ông bày tỏ sự ủng hộ của ông đối với các công xã nhân
dân và quả quyết ông không hề thành lập một phe phái chống đảng nào và
ông cũng chưa bao giờ có quan hệ mờ ám với Liên Xô.
Thay vì chấp nhận lá đơn của Bành. Mao lại còn buộc tội ông ta một
cách nặng nề hơn. Lúc này Mao không chỉ buộc tội Bành Đức Hoài đã hợp
tác với Liên Xô, thậm chí ông còn kết tội Bành đã hợp tác với tất cả các lực
lượng phản cách mạng trên thế giới trong đó có cả Mỹ. Theo sự trình bày
của Mao, Bành đã âm mưu thành lập một liên minh phản cách mạng, chống
cộng toàn cầu. Những bản án đối với Bành Đức Hoài và đồng bọn sẽ không
được bãi bỏ. Không lẽ gì lại tha bổng cho kẻ thù.
Tiếp đó, Mao quay sang tấn công Ban Trần Lạt ma và quy ông ta là kẻ
thù giai cấp. Đà lai Lạt ma, người đứng đầu phần hồn và tôn giáo ở Tây
Tạng, đã phải chạy sang ấn Độ từ năm 1959 sau cuộc thương thuyết không
có kết quả giữa chính phủ Trung Quốc và những người đứng đầu Tây Tạng,
trong khi một cuộc nổi dậy đã nổ ra ở Tây Tạng. Cuộc nổi dậy đã bị đàn áp
và Ban Trần Lại ma, người thường chỉ nhại lại những lời nói của các chính
trị gia ở Bắc Kinh, trở nên lo ngại, bởi vì theo ông ta, cái gọi là cải tổ dân
chủ của Bắc Kinh tỏ ra quá thiên tả. Ông ta hy vọng, khuynh hướng quá tả