Trung Hoa và đảng cộng sản. Tim tôi rung lên vì sung sướng, mắt tôi tràn lệ
vì hạnh phúc. Tôi rất tự hào về nước mình tin vào tương lai thịnh vượng của
nó. Những năm bị đè đầu cưỡi cổ, ách nô lệ và tủi nhục vĩnh viễn trôi qua.
Tôi tin rằng Mao là lãnh tụ vĩ đại của nhân dân Trung Hoa và là người khai
sinh ra lịch sử nước Trung Hoa mới. Tôi đứng cách ông chỉ vào bước chân,
nhưng tôi cảm thấy sao mà xa thế. Tôi là một bác sĩ quèn, còn ông là lãnh tụ
cách mạng vĩ đại. Ngày hôm ấy tôi thậm chí không thể hình dung rằng chỉ
một thời gian ngắn sau tôi thành bác sĩ riêng của ông, theo sát ông 22 năm
liền và chứng kiến cái chết của ông.
Tháng 12 năm 1949, sau ngày lễ, Mao Trạch Đông đến Moskva, ông ở
đấy vài tháng, ký với Stalin Hiệp định hữu nghị và hợp tác giữa Trung
Quốc và Liên Xô. Tháng 2-1950 ông quay về Trung Quốc, và ngay sau đó
chuyển từ Xương Sơn về Bắc Kinh. Tư dinh của ông là cung điện nằm trên
vườn thượng uyển trong Cấm Thành. Các nhà lãnh đạo đảng cộng sản lần
lượt chuyển về đây chiếm các ngôi nhà sang trọng của vua trước đây. ở
Xương Sơn chỉ còn lại Ban hành chính quản trị và ban bảo mật tài liệu.
Bệnh viện chúng tôi chia làm đôi. Một phần ở Bắc Kinh để chữa các nhà
lãnh đạo và phần còn lại nằm lại Xương Sơn do tôi phụ trách.
Nếu không phải ngẫu nhiên, thì đời tôi có thể đã khác.