ĐƠN PHƯƠNG - Trang 102

“Xin lỗi cậu vì nhờ vả đường đột thế này.” Chờ Tetsuro gọi cà phê xong

thì Hayata lên tiếng.

“Chuyện đó không thành vấn đề. Quan trọng hơn là cậu chuẩn bị dắt tớ

đi đâu đây?”

“Chuyện đó tớ sẽ nói sau. Thật ra bây giờ tớ muốn cùng cậu ghé chỗ này

đã. Xin lỗi cậu vì chưa báo trước nhưng có thể đi cùng tớ không? Sẽ không
tốn nhiều thời gian đâu.”

“Ừ không sao, nhưng đi đâu mới được?”
“Không xa lắm, chỉ mất hai phút đi bằng ô tô thôi. Cậu cứ thong thả

uống cà phê, không có gì phải vội.” Hayata nói và châm thuốc hút. Bên
cạnh cậu ta có một túi giấy nhỏ.

Cà phê chẳng mấy chốc đã được phục vụ mang đến, Tetsuro vừa uống

vừa suy nghĩ mục đích của Hayata là gì. Liệu cậu ta có phát giác ra được
điều gì đó từ cuộc nói chuyện với Sugai không? Giả sử có như vậy đi nữa
thì hoàn toàn không có cơ sở nào để Hayata trực tiếp liên lạc với Tetsuro
cả. Tetsuro hy vọng mình chỉ đang lo hão.

Anh thoáng nhớ lại Hayata hồi còn thi đấu. Cậu ta từng là một cầu thủ dù

thi đấu tấn công hay phòng thủ đều không bao giờ mắc sai lầm, vừa am
hiểu luật chơi vừa giỏi đưa ra chiến thuật. Ban đầu vốn dĩ cậu ta nhắm đến
vị trí trung phong, nhưng lại được giao phó vị trí nút chặn vì huấn luyện
viên nhận định cậu ta có năng lực phù hợp với vị trí đó. Tóm lại ngoài khả
năng phòng ngự tốt, Hayata còn tỏ ra khéo léo khi qua mặt đối thủ bằng
những đường đón bóng tuyệt vời.

“Công việc của cậu thế nào? Bận rộn không?” Hayata hỏi.
“Tàm tạm. Năm ngoái cũng có khá nhiều giải bóng đá và bóng bầu dục.”
“Bóng bầu dục Mỹ thì sao? Chắc vẫn không mấy ai quan tâm nhỉ?”
“Ừ. Tớ có viết vài bài nhưng không tạp chí nào chịu mua.”
Hayata cười không thành tiếng trước câu trả lời của Tetsuro. Vừa hút

xong một điếu lập tức lại ngậm thêm một điếu khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.