ĐƠN PHƯƠNG - Trang 240

“Em mới nhận được cái này.” Risako chìa ra một tờ giấy.
Là giấy chứng nhận cư trú của Saeki Kaori. Cô ấy chuyển đến từ Waseda

cách đây khoảng một năm. Nguyên quán ở tỉnh Shizuoka, dựa vào ngày
tháng năm sinh thì bây giờ cô ấy hai mươi bảy tuổi.

Tetsuro cầm chiếc điện thoại không dây lên và thử bấm số 104. Gần đây

rất nhiều người không đăng ký số điện thoại của mình trong danh bạ,
nhưng trước đây thì khác, chỉ cần biết địa chỉ là có thể tra được số điện
thoại ngay.

Đúng như anh nghĩ. Nhờ tên đăng ký Saeki cùng với địa chỉ nguyên

quán, anh đã tìm thấy số điện thoại liên lạc.

Sau khi cầm mảnh giấy ghi chú số điện thoại trên tay, anh quay sang

nhìn Risako. “Anh muốn nhờ em việc này.”

Cô đứng chống hông và thở dài.
“Đừng nói là muốn em gọi đến đó nhé.”
“Phụ nữ gọi thì tốt hơn, không bị dè chừng như đàn ông.”
Risako hơi cắn môi dưới nghĩ ngợi điều gì đó, rồi cầm chiếc điện thoại

Tetsuro vừa bỏ xuống lên.

“Em nên nói gì đây?”
“Trước tiên là xác nhận xem Kaori có ở đó không. Nếu không thì hỏi xin

địa chỉ liên lạc của cô ấy. Ít nhất có thể họ sẽ biết số điện thoại của Kaori.”

“Vậy em phải xưng tên như thế nào?”
“Sao cho hợp lý ấy. Bạn học ngày xưa chẳng hạn. Chỉ nghe giọng thôi

thì không lo bị lộ tuổi.”

Risako bực mình. “Làm sao em biết được Saeki Kaori học trường nào.

Lỡ bị hỏi thì sao?”

“Cũng đúng. Vậy bạn đồng nghiệp thì sao? Em cứ nói là có chuyện gấp

cần liên lạc nhưng Kaori vắng nhà đã lâu nên mới gọi đến đó.”

“Nếu bị hỏi chuyện gấp là gì thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.