ĐƠN PHƯƠNG - Trang 460

Hèn gì cô ngủ say như thế.
“Cậu đang dùng thuốc ngủ à?”
“Ừm, gần đây nếu không có nó tớ sẽ không ngủ được. Viên tớ cho

Mitsuki uống là viên cuối cùng rồi.”

“Cậu không ngủ được vì bị cơn đau hành hạ?”
Nakao không thể cười nổi trước câu Tetsuro vừa hỏi. Cậu ấy chỉ đút tay

vào túi áo khoác và im lặng thở dài.

“Tại sao Hiura lại biết nơi này?” Tetsuro đổi chủ đề.
“Cô ấy nhớ ra chỗ này sau khi nghe cậu suy đoán chiếc xe một khoang

đang được cất giấu ở biệt thự nhà Takashiro.” Nakao tiến về phía những
bậc thang lúc nãy Tetsuro đã leo lên, nhìn xuống thị trấn nằm bên bờ biển.

“Đây là chỗ tớ và Mitsuki từng hẹn hò. Cả hai cùng leo lên những bậc

thang này, bọn tớ ngồi bên nhau ngắm nhìn cảnh đêm. Lúc đó cô ấy vẫn là
con gái.”

Đây có vẻ như là một nơi đầy kỷ niệm. Mitsuki tin rằng nếu Nakao chọn

một nơi để chết thì chắc chắn là nơi này.

“Nói thật tớ đã rất ngạc nhiên. Cho đến tối hôm qua, tớ vẫn đang ở biệt

thự, sáng nay vừa đến nơi thì Mitsuki đã ở đây rồi. Tớ cứ nghĩ mình nằm
mơ.”

“Cậu định sẽ cho Mitsuki ngủ say rồi tự sát một mình à?”
“Tớ rất muốn làm vậy nhưng đáng tiếc là không thể. Nếu để Mitsuki như

vậy, chẳng mấy chốc sẽ bị cảnh sát phát hiện mất.”

Tetsuro đồng ý.
“Quả nhiên cậu là người đã thông báo vị trí chiếc xe cho phía cảnh sát.”
“Tớ không gọi cho cảnh sát mà là xưởng sắt Kadomatsu. Tớ không biết

thông tin sẽ mất bao lâu mới đến được trụ sở cảnh sát Tokyo sau khi cảnh
sát tỉnh Kanagawa nhận được thông báo. Không ngờ là tớ lại gặp Mitsuki
ngay sau khi vừa báo tin. Sau khi đã cho cô ấy uống thuốc ngủ và băn
khoăn không biết phải làm gì tiếp theo thì thấy cậu và Takakura xuất hiện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.