ĐƠN PHƯƠNG - Trang 53

“Hừm. Giống hệt lời đồn tớ được nghe về những kẻ bám đuôi.” Sugai

lầm bầm tỏ vẻ khó chịu.

Risako vươn tay lấy ví và sổ từ tay Tetsuro.
“Trước mắt tớ sẽ cất hai thứ này. Mitsuki mà cầm thì chỉ cần một phút

phân vân có khi lại đi đầu thú không chừng.”

“Không cần hai thứ đó tớ vẫn đi đầu thú được.” Mitsuki nói.
Nhưng Risako vẫn giữ nguyên vẻ mặt điềm tĩnh, cầm ví và sổ đứng dậy.
“Cậu có thể nhưng sẽ không làm. Chỗ này là nơi cất giữ vật chứng, chắc

cậu không muốn gây rắc rối cho bọn tớ đâu nhỉ?”

Mitsuki đưa tay lên vò đầu bứt tóc. Trong tình thế này thì lời nói của

Risako rõ ràng là có cơ sở.

“Hay để tớ bỏ trốn? Nhưng nếu bị bắt thì còn gây phiền phức cho các

cậu hơn.”

“Bọn mình sẽ cùng nghĩ cách để cậu không phải bỏ trốn, cũng không

phải đi đầu thú.”

“Làm gì có cách nào thuận tiện đôi đường như thế.”
“Tớ đang động não đây. Tớ đã nói là sẽ không để cậu phí phạm cuộc đời

vì lý do ngớ ngẩn như thế rồi mà.” Risako nói, tay vung vẩy cuốn sổ rồi
tiến vào hành lang. Có tiếng mở cửa phòng ngủ vọng lại.

Sau khi quay lại cô đi thẳng một mạch vào phòng bếp, rót cà phê vào cốc

rồi mang ra.

“Ví và sổ tay đâu rồi?” Mitsuki hỏi.
“Bí mật.” Risako đáp, lần lượt đặt cốc cà phê trước mặt mỗi người.
“Risako, đầu thú không có nghĩa là phải vào tù đâu.” Tetsuro lên tiếng

sau một hồi suy nghĩ. “Cuốn sổ tay đó sẽ giúp chứng minh hành vi bám
đuôi của Togura. Vì muốn cứu cô gái tên Kaori ấy, hành vi phạm tội là cần
thiết, nên có khả năng trường hợp của Mitsuki sẽ được xem xét để giảm
nhẹ hình phạt.”

“Ngây thơ quá đi.” Risako ngồi xuống xô pha, hớp một ngụm cà phê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.