ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 211

— Mày mệt thì tao đi! Mẹ nó! Có khi nó chạy sang xóm họ Ma rồi?
Lồ bước vào buồng. Ôm chầm cô vợ hai, mồm sặc hơi rượu, Lồ chúi mặt

vào bộ ngực nở căng nóng hập của người đàn bà.

— Về từ chiều, sao không về nhà? Không thèm nhớ đến tôi à?
— Thèm chứ! Thèm cái nấm của em lắm chứ.
— Đi làm nương xa mệt lắm! Mai có ở nhà không?
— Mai phải đi việc quan. Này, cái váy vướng lắm.
— Chỉ thế là nhanh thôi. Kìa, không thế đâu!
Bỗng có tiếng gọi thì thầm ở bên ngoài vẳng vào, Lồ từ trong váy của

người đàn bà chui ra, quay mặt ra phía cửa sổ:

— Gì thế?
— Seo Lở có bận gì không? Đi kéo hộ thằng A Giá con Seo Chinh!
— Được!
Lồ quay vào tìm cái áo lanh, tưởng hắn đi thì hắn ngoái ra cửa sổ nói:

“Chờ tí nhé”, rồi quay lại, kéo cô vợ hai lên giường.

Đêm khuya nổi cơn mưa. Đá núi đổ ầm ầm. Lồ ngủ như hổ ngủ, không

hay biết. Sáng sau, mặt trời rọi tia nắng qua cửa sổ vào buồng, Lồ mới tỉnh.
Hắn vùng ngay dậy, đi ra nhà ngoài.

Gian giữa có một người đàn bà bị trói vào cây cột cái. Hai cổ chân xiết

ba vòng dây. Hai tay quặt ra sau cũng ghì ba vòng dây. Vòng dây còn quấn
quanh ngực, lên tới cổ. Người đàn bà ngoẹo đầu, tóc rối rũ, như đã chết rồi.
Trẻ con trong nhà đi ra đi vào, qua chỗ người đàn bà bị trói, thản nhiên như
đi qua một cái cột. Năm ngoái, Lồ về nhà cũng có một người đàn bà bị lão
Pláy trói bó giò thế này. Người ấy nghe nói bị hủi, lão Pláy bắt về thiêu
sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.