ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 210

Ngửa cổ, lão Pláy cười. Cười vì ruột gan lão nở nang, mát mẻ quá. La tả

quán nói thật là hay! Một na nủ H'Mông trong một tê chơ H'Mông. Hay!
Thật hay! Thằng Seo Lở là quan lớn rồi. Nhưng mà... còn phải có phua thay
nữa chứ!

Quái, sao trong người lão mấy hôm nay cứ nhộn nhạo làm sao, nao nuốt

làm sao. Lưng như sắp mọc bướu. Tai căng rộng ra hay sao mà cứ nhưng
nhức. Ngón tay cũng thế. Hay lão sẽ thành phua thay? Thành vua ư? Ấy dà,
mộ ông cụ tổ táng tận núi Nam Lĩnh kia mà! Đất nước H'Mông có quan lớn
rồi, phải có cả phua thay nữa mới phải chứ?

Tợp một hụm rượu, đặt bát, tai vẫn còn ù ù vì cái tát của lão già, mặt Lồ

vẫn rười rượi:

— Làm na nủ tôi cũng lo đấy, ông ạ.
— Mày lo cái gì? Cứ phải thẳng tay! Như tao bóp cổ con chó của thằng

seo phải người Nùng ấy!

— Làm việc với ông Đờ nhiều khi khó quá đi! Đang nắng lại mưa. Nay

mặc áo này, mai mặc áo khác. Bảo làm y dũng hương đoàn với Nhật rồi lại
bảo đánh Nhật! Hôm nay bảo tôi đi tìm ông phái viên Việt Minh!

— Bọn nheo làng

*

ấy à?

— Phải! Ông Đờ nói: bằng lòng cho lính đi phối hợp với họ đánh Quốc

dân Đảng. Nhưng ngày mai có khi lại đổi ý.

— Hơ hơ hơ... — Lão Pláy bật cười. Nhưng lần này lão ghìm ngay tiếng

cười như ghìm cương con ngựa đang phóng và mặt liền đổi sang sắc khí
vừa giận dữ vừa tinh quái — Đồ dê thối ngu ngốc kia! Ông Đờ không dại
đâu. Hòn dái mày còn to lắm. Khi tao vào đánh nhau với hai con chó dữ
của thằng seo phải người Nùng, tao đã phải chịu cho nó cắn, rồi tao lừa
miếng nó chứ, mày tưởng...

Lồ ngẩn mặt. Hắn cũng chưa thật rõ ý của ông nội. Nhưng thôi, khuya

rồi.

— Này, Seo Lở! — Thấy Lồ lững thững đi vào buồng lão già gọi giật lại

— Mày có đi bắt hộ tao con vợ thằng Si không? Mẹ nó chứ! Làm ma nhà
họ Châu còn không muốn...

— Cháu mệt...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.