ĐÔNG CUNG - Trang 246

Mà thực ra, tôi đang nghĩ, nếu như lúc này bỏ chạy, Cố Kiếm chưa chắc

đã đuổi kịp đâu nhỉ, đường thì đông là thế, tôi chỉ cần hòa mình vào dòng
người, khẳng định hắn có tìm đằng giời cũng chẳng ra.

Có điều hắn túm tay tôi chặt quá, cứ cầm riết, tôi nhủ mình có vùng ra

cũng khó.

Hàng quán ven đường trải dài hun hút, họ rao bán cờ ngải tằm hoa tuyết

liễu cài đầu mừng xuân, nom óng a óng ánh rung ra rung rinh, liếc qua thôi
đã thấy lóa cả mắt, khiến người ta sinh lòng hứng thú. Tôi cúp mi mắt, vốn
không màng nhìn đống ấy. Nhưng tự nhiên có gã tiểu thương không biết
điều nhô ra chặn chúng tôi lại, gã đon đả chèo kéo với Cố Kiếm: “Công tử
ơi, mua cho nương tử nhà ngài đôi hoa cài đâu đi nào! Phu nhân nhà ngài có
vẻ ngoài duyên dáng thế mà cài hoa hàng chúng lên, đẹp rõ như thêu gấm
trên hoa, đã đẹp nay càng thêm xinh! Mười đồng 1 đôi, vừa đẹp lại rẻ!
Công tử ơi, lựa một đôi hoa cài đầu đi nào!”

Cố Kiếm phẩy tay, tôi đoán hắn phẩy tay xua gã bán hàng rong đi, ai mà

biết hắn lại chọn những 2 chiếc trâm cài đầu hẳn hoi, rồi trả cho gã nọ 10
đồng.

Hắn nói: “Cúi đầu xuống nào.”

Tôi bảo: “Ta không thích những thứ này.” Hắn để ngoài tai lời tôi nói, giơ

tay cài hoa lên mái tóc. Cài xong 1 cành, lại cài tiếp nhành kia.

Bởi vì đứng rất gần nhau, hơi thở hắn phả trên mặt tôi ấm nóng mà khẽ

khàng, cũng hơi ngưa ngứa nữa. Thấy người hắn phủ một làn hương dìu
dịu, không phải hương trầm hương long diên hằng ngày vẫn quen hít hà, có
chăng là một mùi vị nào đó rất khó gọi tên, thơm giống mùi dưa gang trồng
trên đất Tây Lương, ngọt thanh mà thoảng cái cảm giác mát dịu. Cài xong,
Cố Kiếm kéo tay tôi, hắn ngắm trái ngắm phải tử tế hẳn hoi, như thể sợ cài
lệch dù chỉ một tí tẹo. Trước đó tôi nào đã bị hắn quan sát kỹ càng đến thế,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.