ĐÔNG CUNG - Trang 343

ngay sau lưng.

Tầm tảng sáng, tôi và A Độ leo lên một vách núi cao và dốc.

Ẩn náu lâu ngày trên núi, chúng tôi thường xuyên gặp phải lũ sói. Từ

ngày vua sói bị bắn chết, lũ sói mất đầu đàn, lâm vào cảnh giao tranh kịch
liệt. Mỗi bận đụng độ đàn sói, chúng chỉ lo cắn xé lẫn nhau, hoàn toàn
không còn gây hấn với loài người, tôi nghĩ có thể Trung Nguyên đã dùng
cách này đối phó với Tây Vực. Bọn chúng tiêu diệt Đột Quyết, cũng như
giết đi con sói đầu đàn, thế rồi những bộ tộc còn lại sẽ lao vào giành giật lẫn
nhau, chém giết cùng nội chiến liên miên…Sẽ chẳng còn bộ tộc nào nhăm
nhe Trung Nguyên nữa, tất cả có khác gì bầy sói kia, họ chỉ lo tàn sát đồng
loại, tranh đoạt ngôi vị vua sói, đâu còn là mối nguy hại với con người nữa.

Tiếng áo quần no gió chà vào nhau nghe phần phật, tôi đứng bên vách đá,

gió sương quất đến độ khó mở nổi mắt. Nếu như reo mình xuống từ đây, rồi
chăng thảy những buồn đau sẽ như vết khói mờ loãng dần trong hư vô.

Lí Thừa Ngân đã bắt kịp tới nơi, tôi giật lùi phía sau một bước, tướng

quân dẫn binh phe Trung Nguyên lo tôi nhảy thật, tôi nghe tiếng hắn nói:
“Bẩm Điện hạ, xin người cho phép thần lên khuyên Công Chúa.”

Suốt chặng đường hành quân, tôi cũng hiểu sơ sơ vài câu Trung Nguyên,

tôi còn biết vị tướng quân người Trung Nguyên này họ Bùi, và còn là đại
tướng mà Lí Thừa Ngân tin tưởng nhất. Thế nhưng giờ đây, ngay cả Bùi
tướng quân cũng không khuyên nổi Lí Thừa Ngân, tôi nom Lí Thừa Ngân
phất cương xuống ngựa, leo thẳng lên vách đá.

Tôi cũng không cản hắn, chỉ lặng lẽ dõi theo hắn trèo lên vách đá. Gió

reo như tiếng nức nở, mây mù lượn ngang khe núi, chẳng biết rốt cuộc vực
sâu chừng là bao. Hắn đứng bên bờ vực, hơi thở dồn sau cả chặng đường
vội vã. Tôi chỉ xuống vực sâu, hỏi: “Chàng biết dưới đấy là gì không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.