ĐÔNG CUNG - Trang 374

đến cứu mình, cứu thiếp với…Nhưng trong lòng tôi hiểu rõ rằng, chàng
vĩnh viễn sẽ không đến.

Cặp mắt Lí Thừa Ngân đã vằn đầy những tia máu, như một con sói đơn

độc không bầy đàn tôi từng bắt gặp trên sa mạc, cũng cái vẻ đáng sợ, cũng
cái vẻ dữ tợn, cuối cùng chàng lấp kín miệng tôi, nước mắt tuôn rơi mặn
đắng khóe môi, nụ hôn ấy hàm chứa một thứ sức lực tàn sát vô tội vạ, chàng
hôn như cắn, khiến tôi đau nhói.

Ngoài trời đổ tiếng rào rào chắc là mưa. Chỉ chốc lát sau, mưa đã ầm ầm

ập rơi, hạt mưa nện trên mái ngói, như có khí thế ngùn ngụt nào xé gió lao
đến, trời đất chỉ sót lại tiếng nước đổ ầm ầm.

Tôi khóc đến sưng mọng cả mắt, trời ngớt mưa tầm rạng sáng, lác đác có

tiếng giọt ranh theo mái hiên rớt xuống lộp bộp, gió đưa chuông đồng ngân.
Trong điện im lìm như một nấm mồ, tôi bã người bởi vì khóc, tiếng thút thít
ngân lên từng chặp, Lí Thừa Ngân từ đằng sau ôm và giam chặt tôi trong
vòng tay. Tôi không muốn thấy bản mặt chàng, nên nằm ngoảnh trong
giường, chiếc gối thấm nước mắt, áp bên mặt lạnh ngắt. Chàng nhẹ nhàng
vén đuôi tóc gáy ẩm ướt của tôi, rồi đặt một nụ hôn nóng rực như thép
nung.

Tôi vẫn còn run rẩy trong cơn thút thít, chỉ hận không thể giết được

chàng.

Chàng nói: “Tiểu Phong, sau này ta sẽ chăm sóc và yêu thương nàng,

nàng quên gã Cố Tiểu Ngũ kia đi, được không? Ta.. thật ra ta thực lòng…
thực lòng…”, chàng lập lại 2 lần câu “thực lòng”, nhưng cuối cùng cũng bỏ
ngỏ những gì muốn nói phía sau.

Cả đời này, có lẽ chàng chưa từng thẽ thọt khúm núm đến thế, tôi quay

phắt lại, sở dĩ nằm rất gần nhau, nên chàng khẽ ngửa về phía sau, cứ như
thể ánh mắt tôi vừa thiêu bỏng chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.