ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 121

- Vết sát dài sâu thế kia mà bảo không sao! - Cái Dần cau có.

- So với những vết roi cật nứa của lão Bành ngày xưa thì thầm gì! -

Thằng Hữu tếu.

Cái Dần vẫn tròn mắt cau có. Nhìn nó, thằng Phú ậm ừ rồi bảo:

- Lúc chặt cành bồ kết, nó quật vào. Còn xa ruột chán. Mà cũng may,

thằng Hữu nó biết thứ cỏ tiên, nhá đắp vào là cầm máu ngay. Chứ cả như
thằng Phú này thì cũng về cầu viện bọn mày rồi.

- Coi như không có chuyện gì xẩy ra đi - Thằng Hữu cười.

- Nhưng mà xót ruột xót gan tôi nhiều lắm!... - Thằng Tùng liếc vào

cái Dần cười hề hề.

Cả đám cùng cười ran. Căn phòng vui rộn lên. Thằng Hữu lại bảo:

- Cơm nước xong, ai vào việc người ấy nhá! Ngày mai quyết tâm phải

giành từ điểm 4 trở lên.

- Đúng, phải đạt điểm 4 trở lên thì mới bõ cái công đi gồi bồ kết của

thằng Hữu. Số tiền bán bồ kết này là đủ tiền ăn, tiền đóng học phí kì hai rồi.
Nếu nhận được tiền dưới quê gửi lên là phải nhập quỹ đấy nhá - Cái Dần
Tuyên bố. Cả đám cùng đồng thanh hô nhất trí.

***

Đám thằng Hữu về quê nghỉ hè cũng cùng với thời gian giặc Mỹ bắt

đầu dùng tàu bay bắn phá ra khắp miền Bắc. Lão Bành phải dậy từ nửa đêm
để đi làm. Thấy bố vất vả thằng Hữu đến nhà ông Bếp Thìn đội trưởng ghi
tên để được đi làm công điểm. Ông Bếp Thìn nheo mắt nhìn nó bảo:

- Tàu bay, tàu bò nó lượn như quạ trên trời cả ngày, công việc toàn làm

ban đêm, sức mày theo sao được! Ốm ra đấy lại bỏ học. Thôi cứ tranh thủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.