ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 119

- Cỏ rác thế mà tốt nhề!

- May mà có nó, không thì mày chỉ còn cách cổ tao đi bệnh xá thôi.

- Tại mày không cẩn thận mà.

- Tao vô tình vì không nhìn thấy cái dây to nó dìu ở cành trên. Thôi

nhưng mà đã tai qua nạn khỏi. Mày bứt quả bó vào đi, tao nghỉ một tẹo.

Nói rồi thằng Hữu nằm kềnh ra bãi cỏ. Thằng Phú cặm cụi bứt quả bồ

kết bó lại từng bó, lúc này ruột gan nó tự nhiên cũng như có gai cào. Nó
thực lòng thương và kính nể thằng Hữu. Nó ngậm ngùi bảo:

- Hay mày về bảo bọn cái Dần và thằng Tùng vào bứt quả cùng với

tao. Mày về nghỉ lấy lại sức thứ hai này còn thi nốt hai môn văn sử chứ.

- Tao không sao đâu. Mình cố lên một tí, bây giờ về chuyện lại ầm lên

khắp khu kí túc xá thì không hay. Mày còn lạ gì mồm thằng Tùng nữa.

- Ừ, cái thằng con khỉ ấy nhác việc học hành lắm. Nó chỉ giỏi cái việc

láo cá láo tôm với cái Dần thôi. Mà tao thấy hình như nó khoái cái Dần hay
sao ấy?

- Nhưng cái Dần nó rắn, cu cậu đành bó tay. Thôi, cả tao và mày phải

cùng hợp sức động viên và bắt nó tập trung vào việc học hành. Chúng mình
ôm gạo đi học thế này, bố bầm chúng mình ở nhà vất vả thêm nhiều lắm
đấy. Phải cùng nhau cố lên, đừng để phí công bố bầm và sự hy vọng của
thầy giáo Thuyên về chúng mình!

- Tao nghe lời mày. Mày nằm nghỉ đi - Thằng Phú giục.

Thằng Hữu ngửa mặt nhìn trời rồi thiu thiu ngủ. Khi nó tỉnh dậy thì

thằng Phú đã bó xong hai gánh bồ kết đặt ngay ngắn cạnh gốc cây. Nhìn vết
đau trên lưng thằng Hữu, thằng Phú bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.