ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 129

Mấy đứa cùng đồng thanh vâng dạ và chúng cắm đầu đi. Thằng Tùng

bảo:

- Lão Bành bây giờ đổi tính đổi nết tợn. Tại sao thế nhỉ?

- Sao với răng cái gì, có thế mà cũng phải hỏi! Lão ấy bị thằng Hữu và

bọn mình cảm hóa chứ còn sao. Lão ấy mà không tỉnh bám lấy thằng Hữu
thì chỉ có chết bờ, chết bụi. Lão ấy thức tỉnh là từ cái vụ bị cảm, thằng Hữu
chạy chữa cho lão ấy sống lại. Các dây thần kinh động vật của lão ấy bị tê
liệt là từ vụ ấy. Không có cái vụ ấy thì thằng Hữu còn khổ! Và khối đứa
còn khổ theo - Thằng Tùng cười hềnh hệch... .

- Lại sắp chọc ngoáy nhau rồi đấy.

- Có ai dám chọc ngoáy đâu! Đấy là sự thật. Sự thật này còn có cả

những tàu lá chuối ở vườn nhà ông Tràng Chức biết!... - Thằng Tùng lại
cười hi hí.

- Chỉ tài thóc mách chuyện của người khác, nhưng nếu không có vườn

chuối nhà ông Tràng Chức thì lấy ai giải toán khó cho. Có ghen với thằng
Hữu cũng chả đến lượt đâu nhá. - Cái Dần bĩu môi lườm thằng Tùng.

- Đấy, có tật thì giật mình chứ Tùng này có ghen tị, chọc ngoáy ai bao

giờ!...

- Thôi nào, đi bộ đã mệt lại còn cãi nhau nữa! Thằng Hữu này suốt đời

ơn các bạn, có các bạn thì mới có ngày hôm nay được cùng nhau đi học
trường huyện. Thằng Hữu này mới còn có ngôi nhà để về. Còn có ông bố,
dù là bố ghẻ. Các bạn thông cảm cho mình, cho cả lão Bành nữa!

- Có ai thù hằn lão ấy đâu. Suy cho cùng thì lão ta vẫn là người đáng

thương. Nhưng nghĩ lại những đận lão ấy quật roi nứa vào xác thằng Hữu
tao còn căm suốt đời. Tao mà là thằng Hữu tao từ mặt lão ta từ lâu rồi -
Thằng Phú làu bàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.