ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 130

- Thế thì mày vẫn còn nông dân lắm!

- Thì mày là công nhân, trí thức chắc!...

- Không phải thế. Mấy đứa mình đều là nông dân cả, nhà chúng mình

toàn năm đời làm ruộng. Nông dân có gì xấu, có gì lạc hậu. Nhưng thù hận
cố hữu là tư tưởng nông dân, cái này phải khắc phục. Chúng mình hơn ông
cha là có chữ, có chữ mình phải biết tự giải tỏa các mâu thuẫn để tìm đến
sự ấm cúng chan hòa - Thằng Hữu bộc bạch tự đáy lòng.

Nghe thằng Hữu nói, mấy đứa im lặng nhưng chúng đều gặp nhau ở

một điều. Thằng Hữu luôn luôn đúng, nó mãi mãi là tấm gương để ta noi
theo. Và tự nhiên hình ảnh cái đèn chai lấp lánh những con đom đóm bò
ngược, bò xuôi ở cái nong rách nhà thằng Hữu cứ hiện lên trong tâm trí
chúng dọc suốt con đường.

Chiều tắt thì chúng đến phố huyện. Cảnh tượng hoang sơ làm chúng

rợn người. Ngay đầu cái cầu sắt mấy hố bom sâu hút, nhìn sang phố bên kia
những ngôi nhà nhọ nhem, đổ nát còn ngổn ngang đấy. Mấy đứa ngơ ngác
rồi cắm đầu đi một mạch về khu trường. Thấy đám thằng Hữu đến, thầy
giáo chủ nhiệm ân cần động viên:

- Các em đi đường xa còn mệt nhưng ngay bây giờ vẫn phải tiếp tục đi

vào khu sơ tán. Mỹ đã leo thang bắn phá ra khắp miền Bắc nước ta rồi.
Chúng còn đổ bom xuống phố huyện để đánh sập cây cầu. Thằng Mỹ sẽ
không từ bất cứ mục tiêu nào cả. Vậy theo lệnh của cấp trên trường phải đi
sơ tán. Các em ở xa, nhà trường chưa thông báo kịp. Bây giờ các em phải
tiếp tục hành quân vào khu sơ tán, không thể ở kí túc xá được dù chỉ là một
đêm.

Thầy chủ nhiệm ngừng lời. Thằng Hữu từ tốn hỏi:

- Thưa thầy, trường mình sơ tán ở đâu ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.