- Chúng ta không thể. Dù có đi đến bất cứ nơi nào thì anh vẫn là một gã bán
hàng rong.
- Em không quan tâm.
Samuel nghĩ tới căn nhà xinh đẹp của nàng với những căn phong rộng rãi,
những người giúp việc, và anh nghĩ đến căn phòng bé xíu nghèo nàn anh
đang ở với bố, với dì, và anh nói:
- Nhưng anh quan tâm, Terenia.
Và nàng quay người bỏ đi.
Sáng hôm sau Samuel gặp Isaac, một người bạn học cũ, đi dọc theo con
phố, tay dắt con ngựa. Nó chỉ còn một mắt, bụng đang đau nặng, vừa bị
sưng khớp vừa bị điếc.
- Chào Samuel.
- Chào Isaac. Tôi không biết anh đang đi với con ngựa tội nghiệp nầy,
nhưng anh nên đi nhanh thì hơn. Trông nó có vẻ không còn sống được lâu
nữa đâu.
- Nó không cần phải thế. Tôi đưa Lottie đến nhà máy keo.
Samuel nhìn con vật với một sự phấn khích bất ngờ xuất hiện.
- Tôi không nghĩ là họ sẽ trả nhiều tiền cho anh.
- Tôi biết. Tôi cũng chỉ cần hai đồng florin để mua một chiếc xe kéo thôi
mà.
Tim Samuel bắt đầu đập mạnh hơn.
- Tôi nghĩ là tôi có thể giúp anh tiết kiệm được quãng đường. Tôi sẽ đổi
chiếc xe của tôi lấy con ngựa của anh.
Không đầy năm phút việc trao đổi đã hoàn tất.
Bây giờ tất cả những gì Samuel phải làm là đóng một chiếc xe khác và giải
thích cho bố anh việc anh đã làm mất chiếc xe cũ như thế nào, và anh làm
sao có được một con ngựa sắp chết.
Samuel dẫn con Lottie vào chuồng, nơi anh đã từng nhốt con Ferd. Khám
xét cẩn thận hơn, Samuel nhận thấy con ngựa còn tệ hơn cái vẻ bên ngoài
của nó.
Anh vỗ nhẹ lên mình nó và nói:
- Đừng lo, Lottie, mày sắp làm nên lịch sử y học rồi đấy.